Page 239 - Những bài Làm Văn 12
P. 239

+ Chủ đ ề:
         Bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca in trong tập Khối vuông ru-bích (1985) thể  hiện  nỗi
     đau  xót sâu  sắc và  lòng  ngưỡng  mộ  của tác  giả  trước cái chết bi  thảm  của Gar-xi-a
     Lor-ca, nhà thơ nổi tiếng Tây Ban Nha, người chiến sĩ đấu tranh không mệt mỏi chống
     phát xít, bảo vệ quyền sống tự do của con người.

        2.  Thân bài:
        * Hình ảnh quen thuộc của nhà thd Lor-ca.
         - Được Thanh Thảo xây dựng  bằng  những hình ảnh đặc trưng của con  người và
     đất nước Tây Ban Nha: những tiếng đàn bọt nước... áo choàng đỏ gắt.
         - Tính cách của nhà thơ Lor-ca là ưa thích ẩm nhạc, tự do, phiêu lưu và đơn độc.
     Lúc nào nhà thơ cũng mang bên mình cây đàn ghi ta để cất lên tiếng hát ca ngơi con
     người,  ca  ngơi  tự do:  li-la li-la,  đi lang thang  về miền đơn độc,  với vầng trăng chếnh
     choáng, trên yên ngựa mỏi mòn.
        * Cái chết bi phẫn của Lor-ca.
         -  Sự  bất ngờ  đến  bàng  hoàng,  sửng  sốt đươc tác  giả  thể  hiện  qua các chi tiết,
     hình  ảnh  và  từ  ngữ  đặc tả,  gây  ấn  tương  sâu  đậm :  Tây Ban  Nha,  hát nghêu  ngao,
     bỗng kinh hoàng,  áo choàng bê bết đỏ,  Lor-ca bị điệu về bãi bắn,  chàng đi như người
     mộng du... Từ sự sống bừng bừng chuyển sang cái chết bi thảm chỉ trong một khoảnh
     khắc.
         - Sáng tạo nghệ thuật của Thanh Thảo là ở  cách dùng điệp từ, điệp ngữ và các
     hình ảnh ẩn dụ  tượng trưng đa nghĩa để nhấn mạnh điều muốn nói :  tiếng ghi ta nâu,
     bầu trời cô gái ấy,  tiếng ghi ta lá xanh biết mấy, tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan,  tiếng
     ghi ta ròng ròng, máu chảy... Nói đến tiếng đàn là nói đến nhà thơ Lor-ca với tâm huyết
     và nhiệt tình cháy bỏng. Cây đàn ghi ta, tiếng đàn ghi ta là hoá thân của Lor-ca.
         - Bên cạnh đó, sự thay đổi  linh hoạt về  nhịp điệu trong từng đoạn thơ cũng góp
     phần thể hiện chủ đề của bài thơ.
        * Niềm tin mãnh liệt vào sự bất tử của tiếng đàn Lor-ca.
         - Chính sự khâm  phục tài năng và  lòng tiếc thương vô  hạn của nhà thơ trước cái
     chết bi thảm của Lor-ca là cơ sỏ của niềm tin mãnh liệt.
         - Tình  cảm  xót thương  thể  hiện  qua nhỌng  câu  thơ có  âm  điệu  giống  như tiếng
     khóc nghẹn ngào, thổn thức: không ai chôn cất tiếng đàn, tiếng đàn như cỏ mọc hoang,
     giọt nước mắt vầng trăng, long lanh trong đáy giếng.
         - Tuy Lor-ca đã  bị quân  phát xít giết hại dã  man  nhưng tiếng  đàn  -  linh  hồn của
     Lor-ca bất tử bởi nó  đã  in sâu vào tim óc của dân tộc Tây Ban  Nha  khao khát tự do.
     Để nói về  cái chết và để cái chết của Lor-ca bớt phần  bi thảm, tác giả đã dùng hình
     ảnh vừa dân gian vừa hiện đại: đường chĩ tay đã đứt, dòng sông rộng vô cùng,  Lor-ca
     bơi sang ngang, trên chiếc ghi ta màu bạc.



     238
   234   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244