Page 236 - Những bài Làm Văn 12
P. 236
chẳng có nhiều phướng hướng. Không gian có bốn phương Đông, Tây, Nam,
Bắc, chứ tình yêu của em thì chỉ có một phương, đó là anh. Em yêu anh và chỉ
biết có anh. Nếu tình yêu là một quy luật của cuộc sống thì sự thuỷ chung lại
là quy luật của tình yêu. Lời thề nguyền của người con gái trong bài thơ này
giản dị mà sâu sắc, xúc động: Nơi nào em cũng nghĩ, Hướng vé' anh - một
phương. Những người đang yêu bao giờ cũng hướng về nhau. Họ là mặt trời
suốt đời soi sáng và sưỏl ấm cho nhau.
Tình yêu dù trong sáng, mãnh liệt, lằng mạn, bay bổng tới đâu chăng nữa
cũng vẫn gắn chặt với đời thường, mà đời thường thì lại nhiều dâu bể. Vì thế,
những người yêu nhau ngoài sự say mê còn phải có đủ nghị lực và lí trí để
vượt qua mọi thử thách, giông bão của cuộc đời, với niềm tin cuối cùng sẽ tới
đích.
Trở lại chuyện sóng nước:
ở ngoài kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở.
Hãy nhìn những con sóng đại dương: dù gió xô bão giạt đến phương nào đi
nữa, cuối cùng sóng vẫn trỏ về với bờ. Em cũng vậy, cho dù gặp bao khó
khăn, thử thách em cũng vượt qua hết để đến với anh, bởi tình yêu anh đã cho
em sức mạnh. Cũng như ông bà mình xưa:
Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo
Ngũ lục sông cũng lội, thất bát cửu thập đèo cũng qua.
Quyết tâm ấy thiêng liêng như một lời thề vàng đá.
Niềm tin và nghị lực em đã tìm thấy ỏ sóng và ỏ chính mình. Khi đã yêu
thực lòng, dù muôn vời cách trở, chúng mình vẫn đến được với nhau. Khẳng
định như thê' là muốn an ủi, động viên mình mà cũng là an ủi, động viên người
yêu để có thêm ý chí, nghị lực trên con đường đến với hạnh Ế>húc.
Gian nan, thử thách là điều không thể thiếu đối với tình yêu. Trong những
bài thơ sau này, Xuân Quỳnh khẳng định tình yêu đẹp là tình yêu đã trải qua
nhiều thử thách:
Tinh ta như hàng cây
Đã qua mùa bão gió
235