Page 233 - Những bài Làm Văn 12
P. 233
cái tuổi tre non đủ lá và đào tơ mơn mởn. ở lứa tuổi mùa xuân của đời người,
tình yêu phát triển mạnh mẽ nhất và mang đầy đủ ý nghĩa nhất. Tình yêu tràn
đầy cơ thể thanh xuân, làm bồi hổ'/trái tim trong ngực trẻ, khiến trái tim lúc nào
cũng thổn thức nhớ mong. Như vậy, khát vọng tình yêu gắn liền với ngực trẻ
và chỉ có ngực trẻ mới đủ chỗ chứa khát vọng tình yêu. Vì thế nhà thơ Xuân
Diệu đã viết:
Hãy để trẻ con nói cái ngon của kẹo,
Hãy để tuổi trẻ nói hộ tình yêu.
Ổ một bài thơíchác, Xuân Quỳnh viết:
Tiếng yêu từ những ngày xưa,
Vượt qua năm tháng bây giờ đến ta.
Tiếng yêu từ những ngày xa,
Trải bao cay đắng vẫn là vẹn nguyên.
{Những năm tháng không quên)
Tự nhiên như hơi thở, cần thiết như cơm ăn áo mặc hằng ngày, ấy thế mà
tình yêu là gì thì không ai giải thích nổi. Sức quyến rũ ghê gớm của nó có lẽ là
ở đó chăng ? Xuân Quỳnh phân vân tự hỏi rồi tự giải đáp:
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ vể anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên ?
Khi yêu, người ta thường có nhu cầu tự tìm hiểu và phân tích. Nhưng tình
yêu là một hiện tượng tâm lí khác thường đầy bí ẩn, không thể giải thích hết
được nguyên nhân và thời điểm bắt đầu của một tình yêu. Xuân Diệu bàn
khoăn: Làm sao cắt nghĩa được tình yêu ? Còn Xuân Quỳnh lại bộc lộ nỗi băn
khoăn của mình một cách hồn nhiên, dung dị. Tình yêu cũng giống như sóng
biển, như gió trời, làm sao mà hiểu hết dược. Nó cũng tự nhiên như quy luật
thiên nhiên và cũng khó hiểu, chứa đựng nhiều bí ẩn như thiên nhiên vậy.
Nếu Sóng tìm ra tận bể để tự hiểu mình thì em cũng tìm đến tình yêu anh
để hiểu sâu hơn về con người đích thực của em. Trước không gian bao la là
biển cả, làm sao em không trăn trở với những câu hỏi từ ngàn xưa vốn là
những băn khoăn, triết lí mang tầm vũ tru. Bao câu hỏi cứ vương vấn trong
tâm hổn em, làm cho em trăn trở, thao thức không nguôi:
232