Page 231 - Những bài Làm Văn 12
P. 231

tộc. Chị đi nhiều, viết nhiều, từng có mặt trong những thời gian dài ở tuyến lửa
      Vĩnh  Linh,  Quảng  Bình và  biên  giới  phía Bắc.  Hiện thực sôi động,  phong  phú
      thấm  sâu vào hồn thơ Xuân Quỳnh. Thơ chị tươi rói sự sống, thấm  đượm tình
      yêu gia đình, bè bạn, con người, cuộc đời, đất nước,...  Gần ba mươi năm cầm
      bút, chị đã sáng tác nhiều tập thơ có giá trị, tạo ấn tượng khó quên trong lòng
      người đọc, nhất là bạn đọc trẻ tuổi. Ngay từ tập thơ đầu tay  Tơ tằm - Chồi biếc
      (in chung, 1963), thơ Xuân Quỳnh đã được chú ý vì phong cách mới mẻ. Xuân
      Quỳnh là nhà thơ nữ đã để lại cho đời nhiều bài thơ hay, nhất là thơ tình.  Năm
      2001, Xuân Quỳnh được tặng Giải thưởng Nhà nước về vàn học nghệ thuật.

         Bài thơ  Sóng sáng tác năm  1967,  in  lần  đầu trong tập  Hoa dọc chiến hào,
      xuất bản năm  1968. Với bài thơ này, Xuân Quỳnh thực sự khẳng định tài năng
      của mình trên thi đàn Việt Nam. Bài thơ viết theo thể năm chữ, rất phù  hợp với
      việc  gủi  gắm  tâm  tư sâu  kín,  thể  hiện  những  trạng thái  phức tạp, tinh  tế của
      tâm  hổn.  Tác  giả  nói với  mình,  nói  với  mọi  người về  tình  yêu  trẻ  trung,  nồng
      nhiệt gán liền với khát vọng hạnh phúc muôn thuỏ của con người.

         Đầu  dể  bài thơ là  Sóng và  cả  bài thơ được dệt bằng  hình tượng trung tâm
      ấy.  Cùng  với  hình  tượng  sóng còn  có  một hình  tượng  nữa  là  em  -  cái  tôi trữ
      tình của nhà thơ.  Sóng là hình ảnh ẩn dụ  nói về tâm trạng người con gái đang
      yêu, là  sự hoá thân,  phân thân  của cái  tôi trữ tình.  Sóng và  em tuy  hai  mà  là
      một, có lúc phân đôi để soi chiếu vào nhau, làm nổi bật sự tương đồng; có lúc
      lại  hoà  nhập vào  nhau  để  tạo  nên  sự  âm  vang,  cộng  hưỏng.  Hai  hình  tượng
      này đan cài,  quấn  quýt với  nhau  như hình với bóng, song song tồn tại từ đầu
      đến  cuối  bài  thơ,  soi  sáng,  bổ  sung  cho  nhau  nhằm  diễn  tả  một cách  mãnh
      liệt,  sâu  sắc và  thấm  thìa  hơn  khát vọng  tình  yêu  đang cuồn  cuộn trào dâng
      trong trái tim người con gái.

         Mở  đầu  bài  thơ  là  trạng  thái  tâm  lí  đặc  biệt  của  một tâm  hồn  khao  khát
      được yêu:
                        Dữ dội và dịu êm
                        Ổn ào và lặng lẽ

                        Sông không hiểu nổi mình
                        Sóng tìm ra tận bể.
         Bắt đầu  là hình ảnh  sóng nước.  Nghĩa tường minh là vậy.  Không kể ở sông
      hay ở  bể,  lúc sóng cồn  lẽn thì  dữ dội,  ồn ào,  có thể  làm  lật thuyền, đắm tàu;
      nhưng lúc trời yên gió lặng thì sóng lại dịu êm, lặng lẽ.  Nhưng Dữ dội và dịu êm



      230
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236