Page 180 - Những bài Làm Văn 12
P. 180
Đoạn thơ thấm đẫm chất bi tráng. Tác giả có nhắc tới mất mát mà không
đau thương, bi luỵ bởi đã dùng cái biâể làm bật lên cái tráng.
Xuyên suốt bài thơ là tình cảm, là trách nhiệm công dân của người chiến
sĩ trước vận mệnh đất nước. Tự nguyện dấn thân, chấp nhận gian khổ, hi
sinh... là những nét nổi bật trong phẩm chất chiến sĩ ta.
ở khổ thơ cuối bài, Quang Dũng khẳng định thêm một lần nữa cái chí nam
nhi rất đáng quý đó:
Tây Tiến người đi không hẹn ước
Đường đi thảm thẳm một chia phôi
Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Đã ra đi là không ước hẹn ngày về, đã ra đi là quyết tâm tới đích. Cái tinh
thần “một đi không trở lại” thấm nhuần trong tư tưởng và tình cảm của cả
đoàn quân Tây Tiến. Không vấn vương, bịn rịn chuyện riêng tư, tất cả cho
nhiệm vụ cứu nước. Xác định dứt khoát đến quyết liệt như thế thì mọi chuyện
giar) khổ hi sinh đều trở nên nhẹ nhàng đối với mọi người. Tây Tiến mùa xuân
ấy đã trỏ thành thời điểm có một không hai. Lịch sử dân tộc sẽ không bao
giờ lặp lạl cái thời thơ mộng, lãng mạn hào hùng đến nhường ấy trong một
hoàn cảnh khó khăn, gian khổ, khốc liệt đến như vậy. Tinh thần ấy cho đến
nay vẫn là bài học nhân sinh thiết thực và bổ ích cho mọi người.
Tây Tiến là cuộc sống, là tấm lòng, là cảm xúc chân thành của Quang
Dũng. Bài thơ có nhạc, có hoạ. Bên cạnh cái dữ dội là cái tươi mát, bên cạnh
cái bi thương là cái hào hùng. Tây Tiến là một phần bức tranh hoành tráng về
cuộc kháng chiến chống Pháp gian khổ và vĩ đại của dân tộc ta. Tây Tiến là
cột mốc quan trọng trong sự nghiệp sáng tác của Quang Dũng. Nhắc đến
nhà thơ, người đọc nhớ ngay đến bài thơ Tây Tiến và ngược lại. Thơ Quang
Dũng nói với chúng ta về cái thật, cái đẹp và cái tốt của cuộc đời; vì thế mà
nó sống mãi với thời gian.
17 9