Page 44 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 44

Thuyền người đi một tuần trăng,

                      Sầu ta theo nước, tràng giang lững lờ.
                      Tiễn đưa dôi nuối đợi chờ -
                      Trông nhau bữa ấy, bây giờ nhó nhau.  (Thuyền đi)
         Giống Nguyễn Du,  Huy Cận ý thức được tài nàng qua việc làm thơ khóc mình.
     Tuy  nhiên  sự khác  nhau  giữa  một  nhà  thơ cổ điển  và  một  nhà  thơ  hiện  đại là  ỏ
     chỗ,  nhà thơ cổ điển phải mượn người để khóc mình. Đấy là cô Tiểu Thanh trong
     Độc “ Tiểu Thanh kĩ',
                          Cổ kim hận sự thiên nan vấn
                          Phong vận kì oan ngã tự cư

                          Bất tri tam bách dư niên hậu
                          Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như?
         Dịch thơ:
                          Nỗi hờn kim cổ trời khôn hỏi
                          Cái án phong lưu khách tự mang
                          Chẳng biết ba tràm năm lẻ nOa
                          Người đời ai khóc TốNhưchăng? (Vũ Tam Tập dịch)
         Còn  nhà thơ  hiện đại thì  mình khóc mình,  khóc ngay cho chíhh  bản thân  lúc
     đương độ xuân sắc,
                          Chàng Huy Cận khi xưa hay sầu lắm
                           Gió tràng di nay còn nhớ người chăng?

         Hiển nhiên là gió tràng nhớ, nhũhg người yêu thơ nhớ và sẽ còn nhớ mãi...
         Niềm  ám  ảnh  thường trực trong  thơ  Huy  Cận  là  sự hữu  hạn  của  kiếp  người
     trưốc cõi vô  biên của vũ trụ.  Mỗi khi đối diện với  một không gian  rộng lớn,  mênh
     mang nỗi ám ảnh trên thường thăng  hoa thành  niềm cô đơn,  sầu  muộn khó hoá
     giải.
         Thơ Huy Cận thiên về suy tưỏng triết li hơn là giãi bày, bộc lộ.
         Về nghệ thuật,  cùng thế hệ vởi  Huy Cận,  nhiều  người  hăng  hái vận dụng cái
      mới trong thơ Tây phương  nhằm cách tân về thi pháp,  riêng tác giả thi phẩm Lửa
      thiêng thì thường lẳng lặng kết hợp và dung hoà giữa chủ  nghĩa tượng trưng trong
     thơ Pháp với  cái  hàm  súc,  sâu  lắng  của thơ Đường  để tạo cho thơ  mình  một vẻ
      đẹp riêng: vẻ đẹp cổ điển mà hiện đại.
          III - Xuất xứ:  Bài thơ được in trong tập Lúa thiêng (1940), tập thơ đầu tiên và
      đồng thời là tập thơ xuất sắc nhất trong sự nghiệp sáng tác thơ của Huy Cận. ông
      cho biết bối cảnh sáng tác  Tràng giang là khung cảnh sông nước vùng Chèm, Vẽ.
      Nguyên mẫu của Tràng giang chính là sông Hồng.



                                                                             43
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49