Page 398 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 398

đỗi,  nhờ hi vọng ấỵ mà  bố của Va-ni-a vẫn luôn sống, chí ít là trong tâm hồn cậu
    bé. Thái độ ấy khiên la nhớ lại những vần thơ bất hủ của Xi-mô-nốp trong thi phẩm
    Đợi anh về chan chứa tinh người:
           Em ơi đợi anh về

           Đợi anh hoài em nhé
           Mưa có rơi dầm dề
           Ngày có dài lê thê
           Em ơi em, cứ đợi!
        Chính nhờ sự chờ đợi ấy mà người lính kia không bao già chết. Bố của Va-ni-a
    cũng sống cuộc sõng  như vậy. Và đây cũng là tiền đề cho sự thay thế Xô-cô-lốp
    vào vị trí ấy. Va-ni-a đã ngóng chờ mãi câu nói “Là bố của con” kia. Như thế, cùng
    lúc Va-ni-a  phải  chịu  đựng  nhiều  nỗi  đau.  Nỗi  đau  về  vật  chất;  không  nhà  cửa,
    không cơm ăn, áo mặc,... Nỗi đau về tinh thần; Không chốn nương thân và đợi chờ
    người bố trong vô vọng.  Nếu Xò-cò-lốp không xuất hiện thì tâm  liổn Va-ni-a sẽ bị
    tổn thương đến mức nào?

        5.  Tương phản trong tâm hồn
        Không chỉ sử dụng nghệ thuật tương giản giữa thế giới người lớn đầy suy tư và
    thế giới trẻ thơ  hồn  nhiên,  người  kể còn vận  dụng  bút  pháp  này trong  việc  khắc
    hoạ chiều sâu tâm hồn nhàn vật.  Một xỏ-cỏ-lốp dũng cảm trước kẻ thù bao nhiêu
    lại mểm yếu trước nỗi mất mát của bản thân và nỗi cô đơn của Va-ni-a bấy nhiêu.
    Bản thân Va-ni-a cũng vậy,  bên ngoài thì có vẻ vô lo nhưng tân đây sâu cõi lòng
    nó chất chứa bao điều  phiền  muộn mà đâu dễ gì giải toả. Xô-cỏ-lốp thấu  hiểu rất
    nhanh thế giới tâm hồn trẻ thơ đầy uẩn khúc này. Chiến tranh quả thật đâ gieo rắc
    sự khủng  khiếp  không  binh yên của  nó lẽn cả tâm  hổn trẻ thơ.  Xò-cô-lốp thoáriq
    giật mình; “Một con chim non choẹt mà đã học thở dài ư?”
        Từ cảm  nhận  ban đầu  ấy,  Xô-cò-lốp đã tiếp cận chú  bé  và  khi  hiểu  rõ cảnh
    ngộ nó, thì “những giọt nước mắt nóng  hổi sôi lên trong  mắt tôi” .  Xô-cô-lốp quyết
    không rời Va-ni-a.

        Ấn tượng của Xò-cỏ-lốp về Va-ni-a là ấn tượng của sự tương phản, ngay chính
    từ hình thức bên ngoài: “Mặt mũi thì bê bết nước dưa đỏ, lem luốc” , nhưng cặp mắt
     thì “cứ như những ngôi sao sáng ngời”. Cặp mắt ấy là biểu tượng của nghị lực, của
     niềm tin vào cuộc đời.  Hơn thê nữa, chính cái nhìn ấy đã thắp sáng quãng đời còn
     lại của Xô-cỏ-lốp. Đổng thòi cũng là dấu hiệu cho những ngày tháng tươi đẹp trước
     mặt của Va-ni-íi.

        sỏ-lò-ktiốp  quả  thật tài  tình  khi  khắc  hoạ  tâm  li  nhân  vật.  Nhản  vật của  ông
     hầu  hết là độ lượng,  nhân ái.  Nhưng mỗi người đều có dáng vẻ riêng. Đây lá tâm



                                                                           397
   393   394   395   396   397   398   399   400   401   402   403