Page 394 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 394

Anh  được điều đi  lái  xe cho tên  kĩ sư Đức hàm thiếu  tá.  Quân  đội  Nga  đang
    phản công,  đẩy lùi quân Đức. Tên thiếu tá được phái  ra mặt trận xây dựng tuyến
    phòng vệ biên giới để cản quân Nga, anh nghĩ cách bỏ trốn.
        Sáng ngày 29 tháng 6, tên thiếu tá ra lệnh đưa hắn ra khỏi thành phố để điều
     khiển việc xây dựng công sự. Anh đánh gục hắn, mặc bộ quân phục Đức,  rồi cho
     xe chạy thẳng về phía mặt đất đang rung chuyển vì chiến sự. Anh vượt tuyến  tiền
     duyên  quân  Đức,  đi  giữa  hai  hoả  điểm,  thoát  về  phía  quân  Nga.  Anh  được  mọi
     người chăm sóc chu đáo và viết thư về cho vợ con.  Nhưng sau hai tuần lễ, chẳng
     nhận được hồi âm gì, anh linh cảm đến điều bất trắc.  Sau đó, có người hàng xóm
     báo cho biết là vợ con anh đã bị máy bay Đức ném bom giết chết, chỉ còn lại A-na-
     tô-li, đang ra trận. Anh nghỉ phép quay về nơi gia đĩnh đã từng sống ấm cúng. “Một
     cái  hố sâu  hoắm  ngập  nước,  đã có váng  gỉ,  xung  quanh  cỏ  dại  mọc đến  ngang
     lưng... Đìu hiu, tịch mịch như bãi tha ma” . Anh quay về đơn vị.
         Chừng ba tháng sau, nhờ bác hàng xóm tốt bụng, anh nhận được thư của A-
     na-tò-li, hiện đã là đại úy, từ mặt trận khác gửi đến. Hai cha con cùng tấn công vào
     Béc-lin.  Nhưng đúng sáng ngày 9 tháng 5,  ngày Chiến thắng,  một thằng thiện xạ
     Đức đã giết chết A-na-tô-li.
         Hoà bình lập lại, anh về sống với vợ chồng người bạn,  nhận công việc lái xe.
     Tinh cờ gặp cậu bé Va-ni-a,  anh nhận  mình  là cha nó vừa ở mặt trận về. Va-ni-a
     cũng  mất  mẹ  cha  trong  chiến  tranh  và  nó  cứ ngỡ  anh  là  cha  ruột  của  nó.  Anh
     chăm sóc nó chu đáo và cảm thấy hạnh phúc khi ở bên nó.
         Rồi anh gặp chuyện rủi ro. Trong lúc lái xe, anh chạm phải chân một con bò.
     Người ta thu mất bằng lái. Do vậy, anh đưa Va-ni-a đến huyện Ka-xa-rư, tạm làm ở
     bộ phận thợ mộc chừng  nửa  năm,  rồi quay lại  nghề lái xe.  Thế là anh và Va-ni-a
     cùng đi bộ tới đó. Anh dự định gủl Va-ni-a vào một trường học ổn định.
         Trong rừng đã nghe tiếng đồng chí cùa tôi gọi, tõi tạm biệt người khách lạ với
     một nỗi buồn thấm thìa.  Tõi nhìn theo hai bô' con rồi vội quay mặt đi để cho Va-ni-
     a không  nhìn thấy nhũng giọt nước mắt đàn ông hiếm hoi nóng bỏng lăn trên má
     mình.
         B. T IẾ P  CẬN TÁ C  PH ẨM

         1.  Người kể chuyện
         Truyện  được  kết  cấu  theo  lối  truyện  lổng  trong  truyện,  người  kể  kể  lại  câu
     chuyện được nghe từ người khác. Cách kể này gần giống với cách kể truyện ngắn
     Người trong bao của Sê-khốp. Người kể chuyện ở vị trí ngòi thứ nhất xưng tôi kể lại
     câu  chuyện  của  một  nhân  vật  (Xô-cô-lốp)  cũng  xưng  tôi.  Bối  cảnh  để  kể  câu
     chuyện  là nơi đợi thuyền sang sông. Còn bối cảnh truyện là không gian rộng lớn:
     cuộc chiến tranh vệ quốc của nguởi Nga và thân phận người lính, người dân  Nga
                                                                           393
   389   390   391   392   393   394   395   396   397   398   399