Page 340 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 340
Không hề hay biết tí gì về tình yêu của Giu-li-ét với Rô-mê-ô, cha nàng bảo nàng
lấy người cầu hôn đẹp trai giàu có là Pa-rít. Giu-li-ét hoảng sợ trước quyết định của
cha nhưng không dám nói với cha rằng mình đã lấy Rô-mê-ô. Nàng sợ khi gia đinh
loan tin về đám cưới của mình thì chồng mình sẽ xuất hiện và sẽ bị xử tội chết theo
pháp luật.
Thoạt tiên nàng lựa lời khước từ đám cưới ấy với cha nhưng cha nàng không
đồng ý. Giu-li-ét tìm đến tu sĩ Lâu-rân và xin lời khuyên. Khuyến khích Giu-li-ét hãy
can đảm, Lâu-rân đưa cho nàng một liều thuốc, dặn nàng uống vào đêm trước
ngày đám cưới. Thuốc ấy sẽ khiến nàng ngủ say như chết trong suốt bốn mươi hai
tiếng đồng hổ, để mọi người tưởng nàng đã chết và đem nàng ra hầm mộ. Trong
khoảng thời gian đó, Lâu-rân sẽ cho người đi tìm Rô-mê-ô và chàng sẽ đến vừa
lúc Giu-li-ét tỉnh lại rồi hai người cùng bỏ trốn khỏi Vê-rô-na. Giu-li-ét tuy sợ hãi
nhưng hứa sẽ làm theo lời Lâu-rân. Trên đường về, Giu-li-ét gặp Pa-rít và bình tĩnh
hứa trở thành cô dâu của anh ta.
Đám cưới của gia đình Ca-piu-lét dành cho Giu-li-ét và Pa-rít trở thành đám
tang khi Giu-li-ét uống thuốc và ngừng thồ. Gia đình mang nàng ra hầm mộ. Thư
của Lâu-rân không đến được tay Rô-mê-ô mà tin Giu-li-ét chết được gia nhân tin
cẩn của Rô-mê-ô mang đến cho chàng. Rô-mê-ô quyết định về Vê-rô-na, tìm đến
mộ Giu-li-ét và uống thuốc độc chết cùng nàng.
Tối hôm đó, Rô-mê-ô tìm đến hầm mộ. Chàng rất ngạc nhiên khi thấy một
chàng trai trẻ đã ở đó. Người ấy là Pa-rít, mang hoa đến than khóc bên mộ cô dâu
xấu số của mình. Tưởng Rô-mê-ô là kẻ trộm, Pa-rít tuốt gươm. Rô-mê-ô nhầm Pa-
rít là một kẻ Ca-piu-lét đáng ghét, nên cảnh báo là mình đang tuyệt vọng và có vũ
khí. Pa-rít, để bảo vệ xác Giu-li-ét, tấn công Rô-mê-ô nhưng bị Rô-mê-ô đâm chết.
Nhờ ánh sáng ngọn đèn, Rô-mê-ô nhận ra Pa-rít, người cũng yêu Giu-li-ét nên kéo
xác anh ta vào hầm mộ để Pa-rít được gần bên Giu-li-ét. Rô-mê-ô đến bên người
vợ yêu kiều, cúi xuống hôn rồi uống thuốc độc nằm chết bên cạnh.
Lúc ấy là thời điểm Giu-li-ét gần tỉnh lại. Tu sĩ sau khi nghe tin Rô-mê-ô không
nhận được thư của mình đã vội đến để đưa Giu-li-ét ra khỏi hầm mộ. Đến nơi, ông
thấy Rô-mê-ô đã chết. Giu-li-ét thức dậy hỏi chồng mình đâu. Rồi khi thấy Rô-mê-
ô nằm chết bên cạnh vối cái chén rỗng trong tay, Giu-li-ét hiểu sự tình. Nàng muốn
tự sát bằng chút thuốc độc vương trên môi chồng nhưng không thể; Giu-li-ét cầm
lấy con dao của Rô-mê-ò đâm vào mình tự sát.
Trước cái chết của các con, hai gia đình Môn-ta-ghiu và Ca-piu-lét xóa bỏ hận
thù, sống hoà thuận với nhau.
IV- Chủ để, xuất xứ: Thật ra, nên đổi nhan đề Tình yêu và thù hận thành
Tinh yêu chiến thắng hận thù hoặc Tinh yêu vượt qua thù hận. Vì đó mới là tư
tưỏng, chủ đề của văn bản.
Đoạn trích tiếp ngay sau kết thúc dạ hội của gia đình Ca-piu-lét tổ chức nhân
dịp Giu-li-ét tròn mười bốn tuổi (ỏ đầu hồi II). Trong dạ hội đó, Rố-mê-ò gặp Giu-li-
339