Page 345 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 345

ca, bộc bạch sáo rỗng,... chung chung. Điều này khẳng định quyết tâm của chàng.
      Đồng thời  nó cũng dự báo nhiều trắc trở mà  đôi tình  nhân  phải đương  đầu trong
      tương lai.
          Lời  tỏ  tình  của  Rô-mê-ô và  Giu-li-ét  cũng  được  xây  dựng  theo  lối  tăng  cấp.
      Chuyện tình của họ diễn ra chóng vánh, vừa mới gặp đã phải lòng nhau. Điều này
      dễ hiểu vì họ là trai tài gái sắc. Trời sinh ra họ là để dành cho nhau. Nhưng họ vội
      làm lễ cưới, vội li biệt vì Rô-mê-ô phải đi đày, và rồi họ chết quả là vô lí. Nguyên do
      cơ bản là tại cái bóng ma thù hận của hai dòng họ săn đuổi họ.  Bóng ma đó vẫn
      hiện diện ngay chính lúc họ trao lời yêu cho nhau.
          Ngay sau lúc Giu-li-ét hỏi lí do nào để chàng có thể vượt tường vào nhà mình,
      cái “nơi tử địa” và Rô-mê-ô đáp nhờ “đỏi cánh tình yêu”, thì Giu-li-ét tiếp tục bộc lộ
      nỗi lo âu: “họ sẽ giết chết anh”.  Nếu tinh ý chúng ta sẽ nhận thấy bản thân nỗi lo
      âu của Giu-li-ét vừa bộc lộ gián tiếp tình yêu dành cho Rô-mê-ô, đồng thời cũng là
      điểm tựa để Rô-mê-ô trực tiếp bày tỏ tình yêu với  nàng.  Cách xử lí đối thoại theo
      kiểu này là nét độc đáo của pháp sư ngôn từ sếch-xpia,ị không nhiều người có thể
      bắt chước được. Thấy Giu-li-ét lo âu, Rô-mê-ô được đà tán tình (sự tán tỉnh nào mà
      chẳng thế!): “Em ơi! ánh mắt của em còn nguy hiểm cho tôi hơn hai chục lưỡi kiếm
      của họ”.                                             ị
          Văn bản có sự tương ứng đầu cuối. Mở đầu Rô-mỗ-ô ca ngỢi ánh mắt Giu-li-ét
      và kết thúc Rô-mê-ô cầu xin ánh mắt ban tình yêu cho mình. Điều này có lí do của
      nó. Ánh  mắt là  nơi tập trung cao nhất tri tuệ, tình cảm của con  người.  Thời Phục
      hưng  là  giai  đoạn  các  nhà  nhân văn  tập  trung  để  cao  n trí và  đạo  đức của  con
      người nên ành mắt là đối tượng được các nghệ sĩ tập trung khắc họa. Bức tranh nổi
      tiếng Nàng La Rua-gõng của Lê-ô-na đơ Vanh-xi là một ví dụ tiêu biểu, sếch-xpia
      cũng là nghệ sĩ hàng đầu của kỉ nguyên tôn sùng lí trí đó nên ánh mắt của Giu-li-ét
      mới được ông tập trung dồn hết bút lực ngợi ca.
          Cuối  cùng  chính  ánh  mắt  Giu-li-ẻt  sẽ  xua  tan  hận  thù  (hoặc  tiếp  thêm  sút
      mạnh để vượt qua hận thù): “Em hãy nhìn tôi âu yếm là tôi chẳng ngại gì lòng hận
      thù của họ nữa đâu”. Tuy Giu-li-ét không hề thốt lên một lời hoa mĩ hay nói chỉ một
      từ tình yéu  nhưng tình  cảm sâu  nặng  nàng  dành  cho  Rô-mê-ô  là tuyệt đôi:  “Em
      chẳng đời nào muốn họ bắt gặp anh nơi đây”. Thế là nàng đã hoàn toàn thuộc về
      Rô-mê-ô.
          Sử dụng  hai  kiểu  lời văn  (độc thoại và đối thoại),  sử dụng sự tương  phản (lời
      hồn nhiên chân thành và lời hồn nhiên bay bổng), sử dụng hai sắc thái tâm lí (âu lo
      và  vô  tư)...  trên  cái  nền  xung  đột  giữa  tình  yêu  thủy  chung  trong  trắng  với  mối
       huyết thù  đẫm  máu,  sếch-xpia  đã  dựng  lên  bức chân  dung  tình  yêu  kì  vĩ.  Thiên
      tình ca Rõ-mè-ô và Giu-li-ét đẹp và trường tồn không phải vì họ dám chết vì nhau
       (điều này thì trước đây thường xuyên xảy ra) mà chủ yếu  là vì cách sếch-xpia để
       họ diễn tả thành lời khối tình cảm chân thành, nồng say ấy.
                                                                  LẺ  H U Y  BẮC



       344
   340   341   342   343   344   345   346   347   348   349   350