Page 331 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 331

một tiếng  nói đơn  nhất về thân  phận con  người.  Cá  nhân  bây giờ là  những mảnh
      vỡ.  Họ không thể đại diện cho bất kì ai và  ngay chính  bản thân  họ,  họ vẫn đang
      mâi loay hoay tìm tiếm trong vô vọng lời đáp cho câu hỏi ta là ai, ta đến từ đâu và
      ta sẽ về đâu?
          Những cảu  hỏi này xem ra  rất dễ trả lời  nhưng  hễ trả lài  mà  không lập tức tự
      thoả mãn với câu trả lời thì con người lại rơi ngay vào chính cái bẫy mà câu trả lời
      ấy đưa  ra.  Nói tóm  lại, trong  kỉ nguyên  hậu  hiện đại,  sau  khi  không tìm được câu
      trả lời về bản thể, con người chấp nhận một cuộc sống nội tại với chính sự chắp vá
      và không thể nào thấu triệt nó.
          Xem ra thì Lưu Quang Vũ đã bắt được cái mạch này. Giống nhà văn hậu hiện
      đại nổi tiếng người l-ta-li-a, l-ta-lô Ca-vi-nô, Lưu Quang Vũ cũng viết lại cổ tích. Một
      thể  loại  bao  giờ cũng  viên  mãn  với  những  cái  kết  có  hậu.  Trong  khi  đó,  thực tế
      cuộc đời thì luôn khác.  Các nhà văn  hậu hiện đại muốn đối thoại  lại cổ tích  bằng
      cách tái hiện cuộc đời theo đúng cái cách hiện tổn của nó. Họ giữ lại phần đầu của
      cốt truyện,  nối  thêm  phần  đuôi  hoặc đan xen thêm  các chi tiết,  sự kiện  vào  cốt
      truyện, và thế là mọi chuyện được nhìn dưứi ánh sáng khác, cái ánh sáng thật chói
      chang dưới  nắng mặt trời với tất cả những ưu tư phiền toái bất tận của  nó. Đây là
      cách Lưu Quang Vũ làm với hồn Trương Ba.
          Trương Ba giỏi đánh cờ nên quen thân với Đế Thích, Nam Tào bắt chết nhầm
      Trương  Ba,  Đế Thích  cho  hồn Trương  Ba  sổng lại  bằng  cách  cho  hồn  nhập vào
      xác anh hàng thịt vừa mới chết. Hành động của Đế Thích là của một tiên ông mẫu
      mực, sẵn sàng giúp đỡ người bất hạnh.  Truyện cổ tích  kết thúc tại đây và Trương
      Ba hạnh phúc với vợ con, làng xóm.

          Nhưng kịch  hiện đại thì không có cái kết có hậu như kiểu ấy.  Hổn Trương Ba
      phải day dứt,  khốn cùng trong cái xác của anh hàng thịt, cần lưu ý thêm rằng cái
      xác của anh hàng thịt cũng bất hạnh  hệt như Hồn Trương Ba.  Bởi lẽ anh ta cũng
      rất muốn làm bao điều mà hồn không cho phép. Dẫu sao thì Lưu Quang Vũ cũng
      đứng  về  phía  hồn,  bởi  cơ  bản,  ông  vẫn  chưa  dứt  ra  được  cái  vị  trí của  một  nhà
      soạn kịch hiện đại - những người luôn bày tỏ chính kiến và bảo vệ cái mà họ cho là
      chính nghĩa, công lí, tuy yếu tô' hậu hiện đại đang tập trung dày đặc trong vở kịch
      nhưng chưa được khai thác hết.
          Sống  nhờ  trong  thể  xác  của  người  khác,  Hồn  Trương  Ba  gặp  rất  nhiều
      phiền toái. Tai hại nhất là chuyện hai bà vợ chèo kéo và  Hồn Trương Ba cũng là
      đàn ông nên đâu dễ làm ngơ trước những cám dỗ xác thịt. Thêm nữa, đứa cháu
      không chịu nhận ông nội. Tệ hơn, ông còn có đứa con học đòi phường gian xảo.



       330
   326   327   328   329   330   331   332   333   334   335   336