Page 32 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 32

ở Việt  Nam.  do  địa  hình  địa  lí qui  định  nên  ba  miền  Bắc - Trung  -  Nam  có
  những  hình thái thời tiết khác nhau.  Miền  Nam và  miền Trung  hầu  như không có
  mùa thu.  Nơi  đó,  ngay  sau  cái  nắng  khủng  khiếp của  mùa  hè  là  mưa  bão,  và  lũ
  xuất hiện,  nhấn chìm mọi cái nóng,  mọi sự lãng mạn trong thực tế hủy diệt khủng
  khiếp.  Chỉ riêng ỏ miền  Bắc mới có mùa thu.  Nhưng  mùa thu  ngắn lắm.  Ngay cả
  khi  Nguyên  Sa  đối  sánh  mùa  thu dài với  tóc ngắn của  cô  nàng  chốn  áo lụa  Hà
  Đông thì không vì thế mùa thu Hà thành lại có thể dài hơn:
                   Anh vẫn nhớ em ngồi đày tóc ngắn
                   Mà mùa thu dài lắm ỏ chung quanh,  (áo lụa Hà Đỏng)
      Trong khoảng  mười năm trở lại,  mùa thu  Hà Nội chưa bao giờ kéo dài quá 30
  ngày. Vậy nên thời Nguyên Sa làm thơ hay trước đó thời Thơ mới,  mùa thu ắt hẳn
  chỉ độ hơn kém một tháng.
      Sự ngắn  ngủi của  thu  trong thực tế,  rõ ràng sẽ gieo  nỗi tiếc  nuối  vấn  vương
  trong lòng người yêu cái đẹp.  Thu đương tới, nghĩa là thu đương qua, có thể diễn tả
  như thế về sự ngắn  ngủi,  mong  manh của thu  như cách Xuân  Diệu viết về xuân.
  Sự tiếc nuối ấy cộng hưởng với tâm thế của người dân mất nước, tạo cho thu Việt
  thêm bao tâm sự vấn vương.
      Vậy nên, thu vẫn mãi là niềm day dứt khôn nguôi trong hồn thi sĩ. Chỉ có điều
  những biểu tượng,  những hình ảnh đặc sắc về thu ở Việt Nam không nhiều. Có hề
  gì,  các  thi  nhân  sẽ  vay  mượn.  Nguyễn  Du  trong  Truyện  Kiều  đã  mượn  sắc  lá
  phong:                           \
                    Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san.
      Việt Nam không có phong thì làm gi có rừng để hoạ bức tranh thu? Phong chỉ
  mọc ở xứ lạnh, Trung Quốc và phương Tây có rất nhiều phong và sắc phong vàng
  trở thành  biểu  tượng  của  mùa thu  như hoa  anh  đào trắng,  hổng  biểu  tượng  cho
  mùa  xuân  ở  Nhật Bản.  Nguyễn  Du  bằng cách vay  mượn  đã tăng  thêm  sắc  màu
  thu cho thơ Việt.
      Ngay đến cả sắc lá ngô đồng trong thơ Bích Khê thì chủ yếu vẫn vay mượn từ
  Trung  Quốc.  Giống  loài  phong,  ngô  đồng  cũng đổi  màu  lá  khi thu  về.  Nhưng  sự
  thay đổi ở  ngô đồng diễn ra  nhanh  hơn,  chỉ thoáng  chốc từ lá xanh sang lá vàng
  rồi rơi rụng trong gió thu. Lá phong thì ngược lại, đổi hết mọi gam màu từ xanh đến
  vàng, vàng sẫm, tím thẩm rồi mới rụng. Nếu thu qua màu lá ngô đồng là thu chóng
  qua - thu của đất Việt, thì thu qua  màu lá  phong là  thu tàn tạ dần, thu dai dẳng -
  thu ngoại quốc.
      Vậy  nên, thu Việt thường gắn với iàn  nước ao thu,  khóm trúc,  với  bầu  không
  khí se se lạnh,... với tất cả những gì tồn tại (hoặc được tiếp nhận) trong khoảng thời
  gian  rất  ngắn.  Theo  các tiêu  chí nay,  Nguyễn  Khuyến  là  người  sáng  tác thơ thu
  thuần Việt nhất. Sau đó là đến Xuân  Diệu. Tuy nhiên, thu của Xuân Diệu đã được
  lạ hoá đi rất nhiều. Thu ấy không chỉ Tây mà còn rất trẻ trung song vẫn luôn đượm
  nỗi buồn thu cứ mỗi độ trời nhẹ lên cao.

                                                                           31
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37