Page 276 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 276
chiếc là trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao nhiêu người mê, ngày
đêm đã thổi sáo đi theo Mị”.
Giá tn nhân đạo của tác phẩm tập trung nhất vào hành động Mị vùng lên cởi
trói cho A Phủ. Con người cần được sống đúng nghĩa là con người. Rời bỏ Phiềng
Sa đồng nghĩa với việc ròi bỏ những khổ cực, những toan tính, những hành động bỉ
ổi của những kẻ thống trị tham tàn... để hướng đến một chân trời mới, cuộc sống
mới tốt đẹp hơn.
Tác phẩm khép lại bằng cái nhìn lạc quan tin tưởng vào cuộc sống tốt đẹp cho
những người bị áp bức. Mị và A Phủ trong hành động nắm tay nhau lao chạy trong
đêm tối đã ngầm ẩn một con đường, một tương lai hé rạng cho hai người. Họ
không còn là những cá thể đơn độc trên cuộc đời. Họ thôi không còn phải sợ Pá
Tra, sợ con ma nhà hắn nữa. Bây giờ họ đã là số đông. Sức mạnh của họ được
nhân lên gấp bội. Con đường cách mạng đã hé mở. Con người cần phải có đủ tình
thương và lòng dũng cảm để đương đầu với mọi thử thách để bảo vệ quyền sống
chính đáng của bản thân và cho cả mọi người.
ĐÀO TH Ị THU HẰNG
II. Sức sống tiềm tàng củả Mị trong;“Vợ chồng A Phủ”
Câu chuyện về Mị, người C0n*f gái Hmông ở Phiểng Sa là câu chuyện bi
thương về kiếp người, nhưng đấy cũng là áng văn ngợi ca con người một cách sâu
sắc và thấm đẫm lòng nhân hậu kì diệu nhất,
Ngày xưa, bố Mị lấy mạ Mị, không đủ tiền cưới phải đến vay nhà thống lí, bô'
của thống lí Pá Tra. Mẹ Mị đã chết, bố Mị đã già mà món nợ mỗi năm phải trả lãi
một nương ngô vẫn còn. Mị lớn lên ngày càng xinh đẹp, thống lí Pá Tra muốn bô'
Mị gả cô cho con trai mình để xoá nợ: “Mày cho tao đứa con gái này về làm dâu
thì tao xoá hết nợ cho” . Thương con, bố Mị không đồng ý. cả Mị cũng không muốn
điều đó, cô muốn tự tay mình lao động để trả nỢ: “Con nay đã biết cuốc nương làm
ngô, con phải làm nương ngô giả nợ thay cho bố. Bô' đừng bán con cho nhà giàu” .
Sự phản kháng của người bỏ' xuất phát từ tình thương và sự phản kháng đó còn
nói lên khao khát hạnh phúc cho con mình. Sự phản kháng ỏ Mị khẳng định ý thức
trách nhiệm của một ngưòi con hiếu thảo và hơn thê' là người yêu chuộng tự do, ý
thức được sự độc ác của gia đình quyền thê' trong vùng.
Thê' nhưng, cuộc sống không như mong ước của Mị. Tết đến, A sử con trai
thống lí Pá Tra lừa bắt được Mị về làm vợ cúng trình ma. Chỉ một câu báo tin đầy
quyền thế, A sử thành gã con rể nghiễm nhiên của bô' Mị; “Tôi đã cướp được con
gái bô' làm vợ, tôi đem về cúng trình ma nhà tôi rồi, bây giờ tôi đến trình cho bô'
biết. Tiền bạc để cưới thì bô' tôi bảo đã đưa cả cho bô' rồi”. Không còn cách nào
275