Page 176 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 176
hồn sống trong tình yêu, sống bằng tình yêu. Suốt đời trăn trỏ kiếm tìm một tình
yêu lí tưởng. Suốt đời mệt nhoài để chắt chiu gìn giữ cái hạnh phúc đời thường gắn
liền với tổ ấm. Cho nên mỗi Idi thơ được viết ra dường như đều được trả giá bằng
chính những khắc khoải của bản thân mình. Thơ Xuân Quỳnh đã đi vào tâm hồn
người đọc và làm rung động mãi trong lòng người có lẽ là vì thế.
Chu Văn Sơn
II • Xuân Quỳnh và Sóng
Trong nền văn chương bác học, khi viết về tình yêu, người chủ động tấn công
hoặc thổ lộ tình cảm là nam giới. Phụ nữ, với thiên chức là phái yếu nên thường bị
động trong tình yêu của mình. Và dĩ nhiên họ là đối tượng luôn chịu thua thiệt. Tinh
trạng đó kéo dài ngót cả vài mươi thế kỉ. Cho đến khi chủ nghĩa lãng mạn ra đời,
cái tôi con người được khẳng đình và cùng với nó, những vấn đề thuộc về nữ
quyền cũng được quan tâm. Người phụ nữ ét-xmê-ran-đa (Nhà thờ Đức bà Pa-n)
đường hoàng bước vào văn học với nét yêu kiều, sự trong trắng thánh thiện bậc
nhất trong sáng tác của Vích-to Huy-gô. Vói thiên tài nghệ thuật Hen-rích Hai-nơ,
người thiếu nữ dành quyền thổ lộ tình yêu:
Em yêu tôi tôi biết /
i l - : ^ I-
Tôi phát hiện làu rệi
Nhưng khi em thổ lộ
Tôi giật thót cả người.
Trong ca dao của người Việt, nhiều lần ta bắt gặp tâm trạng của người con gái
thao thức với tình yêu của mình:
Đêm nằm lung chẳng đến giường
Trông trời mau sáng ra đường gặp anh
Hay chao chát hơn trong thế chủ động tấn còng:
Thấy anh như thấy mặt trời
Chói chang khó ngó, trao lời khó trao
Nhưng phải đến Xuân Quỳnh, nỗi khát vọng tình yêu chân thành, hồn hậu mới
được diễn tả một cách chân thành, táo bạo nhất. Sóng là tiếng lòng, là mảnh tình
yêu thương nồng cháy cất lên từ sâu thẳm đại dương của trái tim yêu.
Đấy là tình yêu đôi lứa. Chuyện tình cảm này lạ trong chính sự mênh mông
không bến bờ của nó. Trái tim yêu và cương thổ tình yêu không xác định giới hạn
luôn được ví với đại dương bao là nơi mặt trời yêu không bao giờ lặn tắt. Hai-nơ
cũng đã hình tượng hoá thành công cái sự yêu này:
Mặt trời tim ta đó
Rừng rực ánh íửa hông
Trái tim đang lặn xuống
Một biển tình mênh mông.
175