Page 132 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 132

nghệ thuật của tác giả.
     Đất Nước được mở đầu với một giọng điệu hết sức tình cảm:
     Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi
     Đất Nưởc có trong những cái “ngày xửa ngày xưa...” mẹ thường hay kể
     Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn

     Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc
     Với  những câu vừa trích, có thể thấy nhà thơ đã nhìn đất nước theo một quan
  hệ  ruột  rà,  thân thuộc.  Nhắc đến  đất  nước,  ta  đồng thời  phải  nhắc đến  cha,  mẹ,
  bà,  dân mình,  nhắc đến lời kể chuyện cổ tích,  miếng trầu,  bờ tre,  nhắc đến gừng
  cay, muối mặn, cái cột, cái kèo, hạt gạo v.v... Tất cả những cái đó nói lên rằng tình
  cảm ân nghĩa thuỷ chung là điểm xuất phát của những suy tư về đất nước. Thật tự
  nhiên,  hai mạch chính luận và trữ tình đã hoà vào nhau làm một, tạo nên sự biến
  ảo của thơ khiến cho dòng tư duy dựa trên lôgic hình thức gặp không ít điểm “gay
  cấn”.  Sự gián đoạn bề ngoài giữa bốn câu thơ đầu (đã trích trên) với bốn câu tiếp
  đó là một trong những điểm “gay cấn” như thế. Dù sao, rốt cuộc, thơ đã chọn được
  đúng con đường  phải đi của  nó,  phá vỡ khung “đáp án” cứng  nhắc thưởng thấy ở
  nhiều bài thơ chính luận.
      Sang  đoạn  sau,  yêu  cầu  định  nghĩa  về  đất  nưóc  cũng  không  hề  hạn  chế
  nhiều  hướng  liên  tưởng  đầy  phóng  túng.  Chính  vì  thế,  định  nghĩa  được  đào  sâu
  thêm, thâu  nạp được nhiều ý tưỏng rất bất ngờ và rất thơ. Cái bất ngờ đầu tiên có
  được nhờ sự giải thích nguyên nghĩa hai từ tố tạo nên từ “đất nước”:
                 Đất là nơi anh đến trường
                 Nưởc là nơi em tắm

      Vì hai từ “đất” và “nước” quá quen thuộc nên đâm ra khó giảng nghĩa.  Nhưng
  “cùng tắc biến” , nhà thơ đã vượt lên một cách tài tình, nói như chơi mà lại đạt được
  ý nghĩa sâu sắc: “đất” và “nước” là một cái gì đó vô cùng gần gũi, gắn bó với cuộc
  sống thường ngày của “anh” và “em”:
                 Đất Nước là nơi ta hò hẹn
                 Đất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm
      Chưa  dừng ở đó,  khái  niệm đất nước tiếp tục được làm  rõ theo thước đo của
  Thời gian đằng đẵng,  Không gian mênh mông,  nghĩa là thước đo lịch sử và địa  lí.
  Những  hình  tượng  quen  thuộc  của  thần  thoại,  truyền  thuyết,  ca  dao  như  Chim,
  Rồng,  Lạc Long  Quán,  Ầu  Cơ,  bọc trứng...  cùng tụ  về  một  lúc  trong  trường  liên
  tưởng của nhà thơ, làm bật lên những ý thơ có tầm khái quát cao:
                   Trong anh và em hôm nay


                                                                         131
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137