Page 134 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 134

Và ỏ đâu trên khắp ruộng đổng gò bãi
              Chẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông cha

              Ổi Đất Nước sau bốn nghìn năm đi đâu ta cũng thấy
              Những cuộc đời đã hoá núi sông ta...
       Trên phương diện địa lí, đất nưâc là sự hợp thành của  những cuộc đời  như ta
   vừa thấy. Trên  phương diện lịch sử, sự góp phần của  những con  người bình dị, vô
   danh trong việc Làm nên Đất Nước muôn đời càng  hiển  nhiên. Tác giả đã  không
   điểm lại tên các anh  hùng vang danh trong sử sách mà  nhấn  mạnh sự cống hiến
   của  những con  người  Không ai nhớ mặt đặt tên.  Họ đã sổng và  chết.  Giản dị và
   bình tâm nhưng chắc chính họ cũng không ngờ bản sắc văn hoá của dân tộc nhờ
   họ mà không bị mai một, hơn nữa, ngày càng toả sáng rạng rỡ:
              Họ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồng
              Họ truyền lửa qua mỗi nhà, từ hòn than qua con cúi
              Họ truyền giọng điệu mình cho con tập nói
              Họ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dân...

       Nhìn  đất  nước  từ góc  độ  văn  hoá  -  đó  là  một  đóng  góp  của  Nguyễn  Khoa
   Điềm. Đây chính là cơ sỏ để nhà thơ phát biểu cảm nhận sâu sắc nhất của  mình
   về đất  nước trong  một câu  thơ cô đọng,  ghim lại  cả  bài thơ vào mạch thơ chung
   viết về đất nước:
               ... Đất Nước này là Đất Nước Nhân dân
       Nhìn chung, toàn bộ chương V củâ trường ca Mặt đường khát vọng được triển
   khai từ tư tưởng Đất Nước của Nhân dân này.  Ta đã  hiểu vì sao không gian nghệ
   thuật của cả  chương lại  đậm  đà  một màu  sắc truyền thống và vì sao  những chất
   liệu lấy từ huyền thoại, từ ca dao, tục ngữ đã được huy động một cách thoải mái và
   tự do đến vậy.  Nói đến nhân dân đồng thời là nói đến những trải nghiệm thực của
   nhà thơ khi sống giữa lòng quần chúng trong cuộc đấu tranh vì lí tưỏng độc lập, tự
   do. Vì vậy,  những điều nhà thơ nói ra luôn luôn được tắm trong mạch cảm xúc dạt
   dào,  không  rơi vào đại  ngôn, thuyết giáo,  không  rơi vào khô khan, trừu tượng.  Dù
   phải thực  hiện yêu  cầu  chứng  minh,  lập  luận,  từng  câu  thơ,  từng  ý thơ vẫn thoát
   được ra khỏi cái khuôn của một luận cứ,  luận điểm để chuyển tải những thông tin
   thấm đẫm tính thơ và gây men cho cảm xúc người đọc. Nhiều câu thơ tưởng được
   viết ra chỉ để trả lời cho “câu hỏi” này lại có thể hàm chứa lời giải đáp cho một “câu
   hỏi” khác,  tạo  nên sự trùng điệp  dư vang giữa các đoạn của  bài thơ.  Rõ  ràng, tư
   tưởng Đất Nước của Nhân dàn đã thực sự vang lên bằng tiếng nói của nghệ thuật,
   của thơ, và đó chính là thành công rất cơ bản của chương Đất Nước này.


                                                                          133
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139