Page 129 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 129

Đoạn thơ kết thúc bằng hình ãnh mùa thu cũng không kém phần tươi đẹp:
                               Rùhg thu trăng rọi hòa binh

                        Nhó ai tiếng hát àn tình thủy chung.
          Mùa đông được gợi tả bằng ánh nắng. Mùa thu được miêu tả bằng ánh trăng.
      Cảm thức thời  gian  ỏ đây có sự vận  động  từ sáng  sang chiều  tối.  Bốn  mùa  vận
      động.  Thời gian vận động,  không gian cũng vận động theo.  Con  người trong  môi
      trường đó cũng vận động, vẻ đẹp của cảnh vật và con  người Việt Bắc được nhìn
      nhận  trong  sự vận  động  này.  Vì  thế bức tranh  mùa  thu  hay  mùa  đông  vốn  luôn
      hàm chứa  nỗi  buồn  không  còn  mang  sắc thái  ấy  mà  đã  bừng  lên  màu  trẻ trung
      sáng  chói  của  những  mảng  hiện  thực  tươi  đẹp,  những  kí  ức  sống  động,  tất  cả
      không thể phai mờ.  Lấy cái động để neo giữ cái bất động - đấy là tình người gắn bó
      keo sơn, tứ thơ vừa diến tả được cảnh vật vừa  khắc tạc nên tấm chân tình của con
      người với con người, con người với thiên nhiên thơ mộng vĩnh viễn sẽ không thể phai
      mờ.

          Ánh trăng thu vừa lung linh, huyền ảo nhưng đồng thời vẻ đẹp tròn đầy của nó
      cũng  như đang  chuyên  chở  ước  mơ đẹp  của  con  người  về  một  ngày  mai thanh
      bình. Ánh trăng “hoà bình”.
          Mùa thu trong cảm  nhận của thi sí không giống với  ba  mùa  trước,  con  người
      không trực tiếp xuất  hiện  mà  chỉ là ‘liếng  hát ân tình”.  Từ “ai”  được  dùng  phiếm
      chỉ,  có thể là  một ngưòi thiếu nữ xinh đẹp mà cũng có thể là cả đất và  người Việt
      Bắc thân yêu.

          Dẫu cảnh vật có được khắc hoạ thần tình đến đâu chăng nữa thì linh hồn thơ
      vẫn  hướng  đến tình  cảm  nhớ thương  tha  thiết.  Bức tranh  thơ đã  có  sự hòa  điệu
      giữa  màu sắc sinh động,  nhạc điệu  dịu dàng trầm bổng  khiến cả  đoạn thơ mang
      âm hưởng bâng khuâng, dịu êm như một bản tình ca viết về một kỉ niệm đẹp.

          Có thể khẳng định đây là đoạn thơ hay và có giá trị nhất trong bài “Việt Bắc”.
      Cảnh  tliiên  nhiên và  con  người  trong  đây  được  miêu  tả  hết sức  tuyệt vời  và  tươi
      đẹp, tràn ngập sức sỏng.
          Với giọng thơ ngọt ngào, tâm tình, Tố Hữu đã trao tặng đoạn thơ như một bản
      tình ca về lòng chung thủy sắt son của người cách mạng đối với cả nhân dân, quê
       hương Việt Bắc và rộng hơn là đối với cả Tổ quốc thân yêu.

                                                         ĐÀO THỊ THU h ẰI>ỈG







       128
   124   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134