Page 128 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 128
của mùa đòng. Hoặc giả khác đi, chính tâm trạng bừng bừng khí thế của người
chiến thắng đã khiến cảnh vật màu gam màu đầm ấm, yên bình đó. cảnh càng trở
nên sinh động hơn khi xuất hiện bóng dáng con người: “Đèo cao nắng ánh dao gài
thắt lưng”. Một con người trong lao động. Một hình ảnh sống động chứ không phải
là hình ảnh tĩnh.
Hình ảnh thiên nhiên và con người có sự tương tác, bồi đắp cho nhau. Thiên
nhiên làm đẹp hình dáng con người và chính nhờ sự xuất hiện của con người, thiên
nhiên càng trở nên có hồn, được tôn lên, giàu sức sống hơn.
Mùa xuân đến với những cánh hoa mơ nở trắng:
Ngày xuân mơ nỏ trắng rừng
Nhở người đan nón chuốt từng sợi giang.
Màu xanh bạt ngàn điểm hoa chuối đỏ, bây giờ nở bung ra những rừng mơ
trắng muốt thoảng hương thơm. Cái màu trắng dìu dịu tinh khiết ấy phủ lên cả
cánh rừng, gợi lên trong lòng ta một cảm giác thơ mộng bâng khuâng.
Ngoài ra, màu trắng của hoa mơ gỢi cho người ta cái thanh thoát, đem lại cho
lòng người sự thanh thản, thảnh thơi. Câu thơ làm cho ta thấy dường như màu
xanh đã bị lấn lướt. Cái sắc trắng hoa mơ day dứt ám ảnh khôn nguôi trong lòng
người chiêm ngắm, để khi rời xa, cái màu trắng ấy hiện lêh nguyên khối là nỗi nhớ
nhung không thể phai mờ. Mùa xuân được miêu tả trong câu thơ rất đặc trưng cho
mùa xuân Việt Bắc.
vẫn tiếp tục xuất hiện con người: “Nhớ người đan nón chuốt từng sỢi giang”.
Con người được nhìn ỏ tầm gần. Mùa xuân làm cho người ta cảm thấy thơ thới và
đem đến cho họ nhịp điệu sống mới, nhịp sống trong lao động, bình yên.
Phải gắn bó đến máu thịt, khi đã chia xa rồi mà nỗi nhớ vẫn hiển hiện rõ mồn
một những hình ảnh thân thương đến vậy. Xuân sang, hè về, cảnh đẹp của Đất
và Người Việt Bắc càng quyến rũ đến day dứt, ngất ngây lòng người;
Ve kéu rừng phách đổ vàng
Nhớ cỗ em gái hái măng một minh.
Bức tranh hè gợi sự chú ý cho người đọc bằng thị giác, lẫn thính giác. Bản hoà
ca của mùa hè Việt Bắc rất giàu tính nhạc: có ve kêu, có màu vàng của cây cối.
Màu sắc ấy tồn tại trong xu thế động. Tiếng ve gọi mùa hè vẽ và dường như thiên
nhiên cũng như hiểu được, cả rừng phách cũng chừng như nghiêng mình để rắc
vàng cho cảnh vật.
Cảnh thiên nhiên đẹp và rực rỡ thế lại càng lãng mạn hơn, khi có thêm bóng
dáng của một sơn nữ “hái măng một mình”. Thiên nhiên và con người đã hòa
quyện vào nhau, tô điểm cho nhau.
127