Page 125 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 125

Những  câu  hỏi dồn  dập,  nặng  nghĩa tình,  nặng  suy  nghĩ,  bộc  lộ yêu  thương
      đồng thời cũng đòi hỏi được yêu thương liên tục được đặt ra, đầy day dứt:

                               Mình đi mình có nhớ minh
                        Tân Trào, Hồng Thái, mài đình cây đa?
          Toàn bộ bài thơ Việt Bắc được viết dưới hình thức đối đáp ‘la” - “mình” của ca
      dao. Tuy nhiên việc sử dụng hai đại từ này trong bài thơ là rất linh  hoạt,  cho thấy
      nét tài hoa trong xử lí nghệ thuật của Tố Hữu. “Mình” là quê hương Việt Bắc. ‘Ta”
      là người chiến sĩ cách mạng. Nhưng minh có khi chỉ người cán bộ miền xuôi, ta chỉ
      người dân Việt Bắc.

          Trong câu thơ “Mình đi mình có nhớ mình”,  mình là người cán bộ. Câu  hỏi do
      chủ thể “Việt Bắc” đặt ra cho mình. Câu thơ này độc đáo ở chỗ có nhiều cách hiểu
      về đại từ minh.  Có thể diễn giải như sau:  anh đi anh nhớ tôi (tức là  nhớ mảnh đất
      nơi anh từng sinh sống) hoặc anh đi anh có nhớ anh (tức là nhớ những kỉ niệm của
      chính mình).
          Có sự chuyển hoá rất độc đáo, hiện đại giữa ta với mình: Mình được dùng để
      chỉ bản thân (ngôi thứ nhất),  nhưng còn được dùng để chì đối tượng gần gũi thân
      thiết  (ngôi thứ hai).  Trong  khi  đó,  ta  dùng  để chỉ bản  thản  (ngôi  thứ nhất  số ít),
      nhưng còn được dùng để chỉ hai, hay nhiều người (ngôi thứ nhất số nhiều).
          Như thế,  ta và minh có sự chuyển hoá rất đa nghĩa: vừa là chủ thể, vừa là đối
      tượng, vừa phân đôi, vừa hoà nhập... tất cả không nằm ngoài mục đích thể hiện sự
      gắn bó keo sơn.

          Cố thể nói, viện thay đổi liên tục ý nghĩa biểu đạt của hai từ ta và minh là một
      3ự sáng tạo táo  bạo của  bài thơ.  Hai từ này c6 khi hình thành  một cuộc đối  đáp
      thực sự giữa người đi và kẻ ở, song có khi nó chỉ là sự phân thân, tự vấn của người
      đi để đáp lại tình sâu nặng của kẻ ở.

          Điều  đó đã tạo  nên  sự hô ứng  đồng vọng  ngân vang.  Qua  lớp  đối thoại  bên
       ngoài là những lời độc thoại sâu sắc và tinh tế của tâm trạng:

                            Mình đi, có nhớ những ngày
                        Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù
                               Mình về, có nhó chiến khu
                        Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai

           Kết cấu đối thoại  một mặt giúp  nhà thơ bộc lộ tình cảm, tâm trạng,  mặt khác
       nó tạo ra nhiều giọng điệu để khiến tác phẩm rất dài mà không gây nhàm chán.
           Màu  sắc ca  dao còn  được thể hiện  ỏ sự bày tỏ trực tiếp tình cảm,  không  hề
       cường điệu  hoặc che giấu  bât.  Tinh cảm ở cung bậc nào thì được diễn tả ở ngay
       cung bậc đó:



       124
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130