Page 124 - Ngữ Văn Ôn Thi Tốt Nghiệp
P. 124

Chất ca dao trước hết được thể hiện qua việc sử dụng thể thơ lục bát. Đọc ca
     dao, ta luôn bắt gặp những cảm xúc được thể hiện qua thể thơ này:
                    Hõm qua tát nuớc đầu đình
                Bỏ quên cái áo trên cành hoa sen

                    Em nhặt thì cho anh xin
                Hay là em để làm tin trong nhà
         Ca dao rất giàu nhạc tính nên rất thuận lợi cho việc bày tỏ tâm tình, đặc biệt là
     những  vấn  đề  tế  nhị  trong  cuộc  sống  gia  đình,  tình  cảm  lứa  đôi.  Cuộc  chia  tay
     trong  Việt Bắc thấm đẫm tình cảm của kẻ đi người ỏ.  Do vậy, sử dụng thể thơ này
     là thế mạnh để Tố Hữu khắc hoạ bức chân dung tâm trạng keo sơn của tình quân
     dân:
                   Mình về minh có nhó ta
                Mười lãm năm ấy thiết tha mặn nồng.
         Là một bài thơ trữ tình cách mạng,  Việt Bắc dạt dào cảm xúc cách mạng. Tác
     phẩm  ngợi  ca  tình  quân  dân  cá  nước,  ghi  nhận  mối  gắn  bó  hữu  cơ  giữa  quần
     chúng và  cách  mạng  và  khẳng định tinh cảm gắn  bó chân thành của quân  nhân
     kháng chiến và người dân địa phương là nền tảng quyến định cho mọi thành công.
     Mối tình giữa quê hương cách mạng Việt Bắc với người cán bộ cách mạng được Tố
     Hữu diễn tả như một mối tình riêng. Mối tình đó được đặc tả trong cặp đại từ quan
     hệ ta - minh, vốn là lối xưng hô quen thuộc của ca dao.

         “Đôi bạn tình” giữa chiến khu Việt Bắc với người chiến sĩ cách mạng đã chung
     sống với  nhau  mười  lăm  năm ‘Ihiết tha,  mặn  nồng”,  giờ đây  họ  chia tay  nhau  vì
     người  cán  bộ phải rời Việt Bắc để về xuôi trong  niềm  hân  hoan  chiến thắng tưng
     bừng của quân và dân ta.

         Buổi chia li đầy lưư luyến ây phảng phất không khí buổi chia tay của những đôi
    ‘  bạn tình trong ca dao xưa.  Mượn thể hát đối đáp dân tộc, đồng thời cũng mượn cả
     ngôn ngữ đậm đà màu sắc dân tộc để thể hiện những tình cảm mới, Tố Hữu đã tạo
     cho lời thơ sự đằm thắm, mặn mà thuỷ chung:
                              Ta với mình, mình vòi ta

                      Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh
                              Mình đi, mình lại nhớ mình
                       Nguồn bao nhiêu nước, nghĩa tình bấy nhiêu...

         “Ta” với “Mình” tưởng  như chỉ có thể có một đời sống cá  nhân trong ca dao,
     bỗng lớn dậy, đổi  khác,  hồn  nhiên đi thẳng vào đời sống chung của dân tộc,  bao
     quát hết những tình cảm lớn của thời đại.



                                                                            123
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129