Page 259 - Lý Thường Kiệt
P. 259

LÝ THƯỜNG KIỆT


             Tuy vậy, như ta đã thấy, triều đình Lý vẫn thiết tha muốn đòi lại hai
         động Vật Ác và Vật Dương. Nhưng lại chỉ muốn dùng lối ôn hòa. Trước đó
         bốn năm, Tống đã đòi Lý xử tội Thường Kiệt đã gây chiến tranh. Nếu ông
         rời ngôi tể tướng, có lẽ sự điều đình sẽ dễ dàng hơn. Đó là lẽ thứ ba, khiến
         vua Lý Nhân Tông sai ông vào coi trấn Thanh Hóa.
             Thường Kiệt phải bỏ Thăng Long vào Thanh Hóa là một sự bất đắc dĩ,
         nhưng không phải là ông bị cách chức, hay khiển trách. Vua Lý Nhân Tông
         lại đặc biệt đặt thêm một quân ở Thanh Hóa để phó cho ông, và phong ông
         một vạn hộ ở Việt Thường, nghĩa là ở ba châu ngoài dãy núi Hoành Sơn (bia
         LX). Như thế đủ tỏ rằng tuy thôi chức tể tướng, nhưng ông vẫn rất được tôn
         trọng. Vả hình như trong hồi ông ở Thanh Hóa, các triều thần như Lê Văn
         Thịnh vẫn chịu ảnh hưởng của ông trong việc điều đình với Tống để đòi đất.

             3.  Trị trấn Thanh Hóa

             Thanh Hóa là một trấn giàu, rộng, được khai thác từ đời Hán, Đường.
         Nhân dân trù mật, và rất được giáo hóa. Các việc cai trị và hành chính ở đó
         chẳng khác gì ở trung nguyên xung quanh Giao Châu.
             Đời Đinh, Lê, đô đóng ở Hoa Lư, không xa Thanh Hóa mấy. Lê Hoàn lại là
         người Ái Châu (huyện Thụy Nguyên, làng Trung Lập có đền. Theo ĐNNTC,
         tục truyền rằng đền làm trên nhà họ Lê, tuy rằng Ngô Thì Sĩ nói khác). Vì thế,
         đất Ái Châu được các vua Lê chú ý tới®. Năm 993, Lê Hoàn phong cho con thứ
         bảy là Long Túng làm Định Phiên vương, coi Ngũ Huyện Giang ở Ái Châu.
             Đến đời Lý, kinh đô đóng tại Thăng Long. Đất Ái Châu liền đổi ra trại
         (1010, TT). Thanh Hóa hình như không được quan tâm đến lắm. Các sử còn
         lại không chép một tên vị quan nào được bổ coi Ái Châu trong đầu đời Lý.
         Trong khoảng ba đời vua đầu nhà Lý, ta thấy sử còn chép dân nổi loạn sáu
         lần®.  Mỗi  lần,  hoặc  vua  thân  chinh,  hoặc  vua  sai  hoàng  tử  đi  dẹp.  Năm
         1061, Thường Kiệt đã được sai đi kinh phỏng ở Ngũ huyện (1/3).

             Theo  đó,  đất Thanh  Hóa bấy giờ chỉ  giao  cho  các châu  mục giữ,  chứ
         không có đại quân đóng. Mỗi lúc hữu sự, thì sai quân ở miền bắc vào. Phải
         đợi đến năm  1082, Lý Nhân Tông mới đặt Thanh Hóa  thành một trấn, có


                                           270
   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264