Page 218 - Lý Thường Kiệt
P. 218

LÝ THƯỜNG KIỆT


        man dân. Trong khi đi đường qua trại Vĩnh Bình, Bật có bài thơ ngũ ngôn,
        tả cảnh nơi biên thùy xa xăm buồn tẻ đối với một biên tướng giàu thi tứ:
            Điệp chướng thâm biên lý,
            Cùng biên kim nhất ngu.

            Bắc phong gia tín tức,
            Nam đẩu khách trình đồ.
            Lĩnh thế tần khai hợp,
            Viên thanh sạ hữu vô.
            Quá khê nhân tiếu ngữ,
            Cách ngạn thú yên cô.



            Nghìn dặm núi chồng chất,
            Một góc biên tít xa.
            Nam đẩu soi đường khách,
            Bắc phong thổi tin nhà.
            Cửa Lĩnh từng khép mở,
            Tiếng vượn chốc kêu ca.
            Lội khe, ai cười nói,

            Đồn cách, khói la tha.
            Xét nhân cách, chức vị, công trạng của viên tri châu đầu ở Thuận Châu,
        ta biết rằng Tống quan tâm đến nhượng địa vừa được, và gắng sức tổ chức
        cai trị.
            Ngoài  Đào Bật,  Tống định bổ  tới  Thuận  Châu  đủ  các viên  chức,  mỗi
        chức một người: thông phán, thiểm thư, phán quan, kiềm hạt, đô giám, đô
        áp. Sợ rằng châu mới độc nước, quan lại không thích đi, chiếu thư có dặn
        rằng: "Mỗi năm sẽ thay một quan,  ở  hết hạn, được thăng một chức, và bổ
        về mạc chức, nghĩa là ở chỗ trung ương". (21-2, TB 280/15b).
            Việc đầu Tống làm là củng cố sự đề phòng châu mới. Từ tháng Giêng
        (Đ.  Ti  1077),  ty  tuyên  phủ  đã  tâu:  "Châu  Quảng  Nguyên  mới  được,  nên
        đóng binh phòng bị khai thác. Xin theo lệ các đất Hi Hà và Nguyên Châu,


                                          228
   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223