Page 104 - Lý Thường Kiệt
P. 104

LÝ THƯỜNG KIỆT

               Bấy giờ có một nho thần là Vương An Thạch cao tài kinh tế. Tuy chức
           còn nhỏ, nhưng Thần Tông gọi về gần kinh để hỏi ý kiến (tháng 9 năm Đ.
           Vi 1067) rồi cất lên làm tể tướng (1069). An Thạch lập kế hoạch làm dân bớt
           bị quấy,  thêm  giàu;  làm  quốc quỹ dồi  dào,  làm binh  lực  nước  mạnh.  Các
           phương sách y đề cử và ban ra để thi hành, đối với đương thời, đều có tính
           cách đại cách mạng. Cho nên bấy giờ gọi các phép ấy là tân pháp.
               Làm  tiện và  lợi  cho  dân  thì  có  phép  mộ  dịch,  quân  thâu,  nông  điền,
           thủy lợi. Mộ dịch là bỏ lệ bắt làm xâu, mà tùy theo nghèo giàu nạp tiền để
           thuê người làm thay. Quân thâu là trong việc thuế cống, có thể lấy chỗ gần
           thay chỗ xa, lấy cái đắt thay cái rẻ, để thâu cho đều. Nông điền, thủy lợi là
           phép mở mang ruộng cày, lấy nước vào ruộng. Phép° mộ dịch, cũng chép là
           miễn dịch, hay trợ dịch.

               Làm lợi cho dân và cho công quỹ thì có các phép: thanh miêu, thị dịch,
           phương quân điền.  Thanh miêu là lúc lúa còn xanh, nhà nước cho dân vay
           tiền trước;  đến lúc gặt phải trả vốn và lời 2 hoặc 3 phân (phần mười).  Thị
           dịch là lập công vụ mua hàng khi rẻ, rồi phát cho các nhà buôn, bán lấy lãi;
           hoặc để cho dân gian lúc cần  tiền có thể tới cầm cố đồ vật với một lợi tức
           phải chăng. Phương quân điền, hay phương điền là đạc điền theo từng khoảnh
           vuông để định thuế lệ.
               Làm mạnh cho nước thì có phép bảo giáp và bảo mã. Bảo giáp là bỏ bớt
           cấm binh, tức là lính mộ phải trả tiền tốn, mà dùng dân binh. Họp mười nhà
           thành  một  bảo,  có  bảo  trưởng  coi;  năm  bảo  làm  một  đại  bảo,  có  đại  bảo
           trưởng coi; mười đại bảo thành một đô bảo có đô bảo trưởng coi. Nhà nào hai
           đinh, thì bắt một để vào bảo. Không cấm khí giới như trước; trái lại sai các
           bảo tập võ nghệ. Phép bảo mã là phát ngựa cho các bảo và cho tư gia  tình
           nguyện nuôi, hoặc nhận cấp tiền để tự mua lấy. Mỗi nhà được một hay hai
           con. Hàng năm có quan khám nghiệm. Lúc hữu sự thì bảo đinh phải ra lính
           và các ngựa phải nộp quan.
               Đại để các phép ấy rất tài tình và cũng gần như các phép mà ngày nay
           cả thế giới dùng. Bấy giờ thì rất mới. Tuy bị phái cũ bài xích, các phép đều
           được thi hành, và chẳng bao lâu có ảnh hưởng rất khả quan.



                                             112
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109