Page 108 - Lý Thường Kiệt
P. 108

LÝ THƯỜNG KIỆT


            đến  nơi  sẽ  hay  (TB  216/6b).  Tô  Giàm,  một viên  có  công  trong cuộc  chống
            Nùng Trí Cao và ở lâu vùng Luông Quảng, rất am  hiểu  tình thế  nước ta,
            được bổ coi Ung Châu (tháng 10 năm c. Tu 1070, TB 216/6b). Tháng Chạp,
            sứ ta là Lý Kế Nguyên tới, quan Tống ngăn không cho tới Biện Kinh (kinh đô
            ở gần Khai Phong, tinh Hà Nam) và đòi ta phải trả trước dân Tống, mà ta đã
            bắt. (TB 218/12b).
                Đồng  thời,  Tống  tăng  số  quân  ở Quảng  Đông và  Quảng Tây  thêm
            1200 tên.

                Cuối năm c. Tu (1070) tình thế giữa Tống với Lý coi chừng đã khá găng.
            Viên chuyển vận sứ Quảng Tây là Đỗ Kỷ dâng sớ nói rất rõ ràng về nội tình
            nước ta, kể rõ núi sông, đường xá, binh dân. Vua đưa cho Vương An Thạch
            xem, và định giao cho viện khu mật giữ làm tài liệu. An Thạch hiểu ý Thần
            Tông muốn  đánh  Giao  Chỉ,  liền  can.  An  Thạch  nói:  "...  Vua  đã  ngỏ  ý  từ
            trước là phải làm nước giàu, dân yên. Đó là phúc cho dân. Còn việc ngoài
            vạn dặm, trước đã bàn rằng không thể không xét tới, như đã xét đến sự bọn
            Ôn Cảo lấy làm lo cho các châu Khâm, Liêm. Nhưng đến như sai biên thần
            đi dỗ Giao Chỉ, thì không nên. Làm như vậy, trước là sẽ trái với lời dặn của
            Bệ hạ từ trước, sau lại làm Giao Chi sinh nghi".

                Chữ dỗ mà An Thạch dùng đây nghĩa là đem binh tới ép. Rồi An Thạch
            dẫn tích nhà Tần dỗ Nghĩa Cừ mà thành ra Nghĩa Cừ biết mà làm phản. Y
            nói tiếp: "Tôi sợ nếu dùng kế ô n  Cảo, thì chẳng may Giao Chỉ biết ra, dự bị
            trước,  sẽ  có  sự  khó  khăn ở biên".  An Thạch  khuyên  Thần  Tông  theo  vua
            Anh Tông, lấy trí, dũng, nhân, nghĩa mà trị dân, thì không cần đánh cũng
            phục được.
                Đọc qua lời tâu dài này, ta thấy An Thạch còn bị các triều thần khác bài

            xích. An Thạch sợ thất bại trongviệc mở biên cương, nên can vua: "Như vậy,
            việc chưa bắt đầu mà kẻ trí giả đã biết trước sẽ không thành". Y nhân đó ám
            chỉ những triều thần khác. Trong kết luận, có câu: "Sự đáng lo trong nước,
            không phải  ở biên  thùy,  mà  ở triều  đình;  không ở triều  đình,  mà  ở lòng
            vua..." (tháng 11 năm c. Tu, 1070; TB 217/13b).


                                              116
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113