Page 103 - Lý Thường Kiệt
P. 103
Chương VI
VƯƠNG AN THẠCH VỚI ĐẠI VIỆT
1. Chính sách tân pháp
Tống là một nước từ địa vị nhỏ ở trung tâm nước Trung Hoa, đã trở nên
một đế quốc, bằng cách dùng vũ lực thôn tính các nước bày vai. Cuộc bành
trướng bắt đầu năm 963. Hướng về phương nam và tây, đánh lấy Kinh Nam
(vùng Hồ Nam), Vũ Bình, Hậu Thục (Tứ Xuyên), Nam Hán (Quảng Đông);
dụ hàng Nam Đường (Giang Tây), Ngô, Việt (Chiết Giang) và Mân (Phúc
Kiến). Còn về mặt bắc, Tống gặp nhiều khó khăn, vì ở kề Vạn Lý Trường
Thành có những nước Liêu và Hạ rất mạnh*’^ không muốn để Tống lấn lên
cạnh nước mình. Cho nên Tống Thái Tổ đã thất bại trong việc đánh Bắc
Hán (vùng Hà Bắc). Phải đợi đến khi Thái Tông lên ngôi, nước này mới bị
nhập vào đất Tống (979).
Nước Tống gồm địa giới Trung Quốc bây giờ, trừ vùng Bắc Bình, Sơn
Tây, Cam Túc, Tây Cương, Quý Châu, tây phần Quảng Tây và Vân Nam.
Thấy tiến về nam dễ, Thái Tông đã quyết đánh ta, và đã bị thất bại hoàn
toàn trong năm 981 (IV/1) vì tay Lê Hoàn. Từ đó về sau, tâm trí vua Tống
phải luôn luôn quay về hai nước Liêu, Hạ ở miền bắc. Trong khoảng gần
trăm năm, nước ta được khỏi họa xâm lăng.
Năm 1068, một vua trẻ lên ngôi nhà Tống. Ấy là Tống Thần Tông.
Thấy các triều trước, Chân Tông, Nhân Tông và Anh Tông nhu nhược,
chỉ bo bo giữ chốn kinh kỳ yên ổn, chứ không quản gì đến quốc nhục ở
các biên thùy; trong triều, các nho thần chỉ chăm về từ chương và chỉ bàn
suông về đạo đức, lấy sự dân yên làm quý. Cho nên Thần Tông có chí
quật cường.