Page 109 - Lý Thường Kiệt
P. 109

BẠI CHIÊM-PHÁ TỐNG


          4.  Chính sách hòa hoãn. Tiêu Chú
          Tuy  vậy,  kẻ  hiến  kế  đánh  ta  vẫn  dâng  thư  về  triều.  Có  kẻ  nói  rằng:
      "Giao Chỉ bị thua ở Chiêm Thành (muốn nói việc năm 1069, II), quân không
      còn nổi một vạn. Có thể tính ngày đánh lấy được". Sách TB đoán rằng đó là
      lời Phan Bội, coi Quế Châu bấy giờ, vì tuy Bội đã hặc‘** người khác về việc

      muốn đánh nước ta, nhưng cũng đã bày tỏ ý kiến là có thể lấy nước ta được.
      (TB 219/4b).
          Vả chăng, từ khi bị truất chức coi Ung Châu (tháng 11 năm c. Ta 1060;
      V/5) vì đã khiêu khích nước ta, Tiêu Chú vẫn muốn lăm le phục chức. Theo
      lời Ngụy Thái, lúc Thần Tông lên ngôi và Vương An Thạch chấp chính, Chú
      đoán rằng triều đình vừa có ý mở biên cương; bèn đánh tiếng rằng: "Trước
      đây tôi đã  ở Ung Châu lâu, tôi biết rằng Giao Chỉ có  thể lấy được".  Triều
      đình lật đật gọi Chú, cho phục chức và bổ coi Quế Châu, lại sai kiêm các
      chức kinh lược, an phủ sứ Quảng Tây. (ĐHBL 8).
          Thật  ra,  tháng Giêng năm T.  Ho  (1071), Tiêu  Chú® có  chỉ bổ  coi việc
      quân  mã  ở vùng  Hà  Đông,  là  vùng  còn  đánh  nhau  với  Hạ.  Chú  không
      muốn đi, bèn nói: "Tôi vốn là thư sinh, thạo nghề phủ dụ, nhưng kém nghề
      chiến đấu; sợ không cáng nổi việc ở đó". Lại nhân có kẻ nói Giao Chỉ có thể
      lấy được, vua Tống sai Chú coi Quế Châu (TB 219/4b). Xem đó ta thấy rằng
      triều đình Tống càng ngày càng quan tâm đến nước ta.

          Vùng nam Ngũ Lĩnh có tiếng là khí nóng, nước độc. Các quan lại bị chết
      nhiều, và ít kẻ bằng lòng nhậm chức ờ đó.  Cho nên viện khu mật tâu xin
      hậu đãi những người đi Quảng Nam, "như thế thì người ta mới vui đi, và
      chốn xa không thiếu chính quan" (tháng 10 năm T. Ho 1071, TB 227/6b). Trái
      lại, Chú thích đi.
          Lúc Chú tới Quế Châu, các tù trưởng xa gần, từ đạo Đặc Ma đến châu
      Điền  Đống đều kéo nhau  tới yết kiến.  Chú  đều mời mọc ân cần,  hỏi han
      hình  thế  sông núi,  tình  trạng nhân  dân  mà  Chú  đã  từng quen biết  mười
      năm trước. Ai nấy đều bằng lòng. "Cho nên Lý Càn Đức (Nhân Tông) động


      <■> Hạch tội. (BBT).

                                         117
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114