Page 114 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 114
Về giới luật, tín đồ Phật giáo chủ yếu phải kiêng 5 thứ
(ngũ giới):
không sát sinh.
không trộm cắp.
không tà dâm.
không nói dối.
không uống rượu.
Trong số đó, giới luật "không sát sinh" là không đƣợc giết
ngƣời, còn giết các động vật thì luật cấm không khắt khe lắm.
Phật giáo ban đầu không cấm tín đồ ăn thịt.
Tục tín đồ, nhất là các tăng ni phải ăn chay, không đƣợc ăn
thịt động vật là do vua Lƣơng Vũ đế (502-549) của Trung Quốc
đặt ra vào thời kì đạo Phật thịnh hành ở nƣớc này.
Về mặt thế giới quan, nội dung cơ bản của học thuyết Phật
giáo là thuyết duyên khởi. Duyên khởi là chữ nói tắt câu "chƣ
pháp do nhân duyên nhi khởi" nghĩa là "các pháp đều do nhân
duyên mà có".
"Pháp" (dharma) là tất cả mọi sự vật, bao gồm cả vật
chất và tinh thần. Giáo lí của dạo Phật cũng là sự vật nên
cũng gọi là "pháp".
Còn nhân duyên là nguyên nhân, nhưng trong đó, nhân
là nguyên nhân chủ yếu, duyên là nguyên nhân phụ. Ví dụ:
Sở dĩ một cái cây có thể nảy mầm và phát triển được là nhờ
có hạt giống, đất, nước, khí trời, ánh sáng, trong đó, hạt
giống là nhân, đất nước, khi trời ánh sáng là duyên.
Nhƣ vậy, mọi vật đều do nhân duyên hòa hợp mà thành.
Nhƣng duyên khởi do đâu mà có? Học thuyết Phật giáo giải
thích rằng duyên khởi do tâm mà ra. Tâm là nguồn gốc của
duyên khởi thì cũng là nguồn gốc của vạn vật.