Page 117 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 117
Phái Đại thừa cho rằng Phật Thích Ca là Phật cao nhất,
nhƣng ngoài Phật Thích Ca còn có nhiều Phật khác nhƣ
Phật A Di Đà, Phật Di Lặc, Phật Đại Dƣợc Sƣ. Phật A Di
Đà hiện đang giáo hóa ở cõi cực lạc phƣơng Tây. Phật Di
Lặc là vị Phật tƣơng lai sẽ nối nghiệp Phật Thích Ca để giáo
hóa cõi đời này mà sách Phật gọi là cõi Ta bà (Saha) nghĩa
là nơi khó chịu đựng. Phật Dƣợc Sƣ ở cõi Tĩnh lƣu li ở phía
đông thế giới chúng ta. Phật Dƣợc Sƣ thƣờng cứu giúp
chúng sinh tai qua nạn khỏi.
Hơn nữa phái Đại thừa cho rằng ai cũng có thể thành
Phật và thực tế đã có nhiều ngƣời đã đạt đến cõi Phật. Đó là
các Bồ tát nhƣ Văn Thù, Phổ Hiền, Quan Âm, Địa Tạng…
Tuy đã thành Phật, nhƣng các Bồ tát không lên cõi Niết bàn
mà tự nguyện ở lại cõi trần để cứu độ chúng sinh.
- Phái Tiểu thừa quan niệm Niết bàn là cảnh giới yên
tĩnh gắn liền với giác ngộ sáng suốt, không còn phiền não
khổ đau. Phật Thích Ca đã đạt đến cảnh giới Niết bàn vào
năm 35 tuổi, sau đó Phật vẫn tiếp tục sống và hoạt động 45
năm nữa.
Phái Đại thừa thì quan niệm Niết bàn là thế giới của các
Phật giống nhƣ thiên đƣờng của các tôn giáo khác. Đồng
thời với quan niệm đó, phái Đại Thừa còn tạo ra địa ngục,
nơi đày đọa những kẻ tội lỗi.
Phái Đại thừa còn đề cao vai trò của tầng lớp tăng ni,
coi họ là kẻ trung gian giữa tín đồ và Bồ tát.
Từ đó, tƣợng Phật đƣợc tạc đúc rất nhiều, nghi thức
cúng bái càng phức tạp, hƣơng hoa cũng đƣợc sử dụng trong
khi cúng Phật.