Page 120 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 120
Đền thờ của đạo Jain mang tính chất quần thể, thƣờng gồm
nhiều ngôi đền giống nhau. Trong đền có rất nhiều cột, có đền có
đến trên 1.000 cột. Đặc biệt là những cột ấy đều làm bằng đá
cẩm thạch trắng và đƣợc chạm khắc rất đẹp và mỗi cột có một vẻ
khác nhau.
Do đạo Jain là một tôn giáo khắt khe và có phần kì quặc nên
truyền bá không đƣợc rộng rãi. Tuy vậy đạo Jain vẫn tồn tại ở
Ấn Độ suốt chiều dài lịch sử và ngày nay số tín đồ chiếm khoảng
0,7% dân số Ấn Độ, tập trung chủ yếu ở miền Tây và Tây nam
đất nƣớc này.
4. Đạo Xích (Sikh)
Từ thế kỉ VIII, đạo Phật hoàn toàn suy, đạo Hinđu trở thành
tôn giáo chủ yếu ở Ấn Độ. Cũng vào thời kì này, đạo Hồi bắt
đầu đƣợc truyền vào Ấn Độ và từ thế kỉ XIII về sau thì trở thành
tôn giáo có thế lực ở quốc gia này.
Dựa trên giáo lí của đạo Hinđu và đạo Hồi, đến cuối thế kỉ
XV đầu thế kỉ XVI, ở Ấn Độ xuất hiện một giáo phái mới gọi là
đạo xích. Chữ "Sikh" vốn bắt nguồn từ chữ Sishya nghĩa là "đệ
tử".
Ngƣời sáng lập đạo Xích là Nanac Đép (Nanak Dev, 1469-
1538).
Đạo Xích chỉ tin vào một vị thần tối cao duy nhất, chống
việc thờ các tƣợng thần. Họ phản đối sự cuồng tín của đạo Hinđu
và đạo Hồi, không hành hƣơng đến các con sông nhƣ đạo Hinđu.
Kinh thánh của đạo xích là Gran Sahep bao gồm tác phẩm
của 10 giáo sĩ đạo xích cùng với kinh của đạo Hinđu và kinh của
đạo Hồi. Ngôi đền thờ lớn nhất của đạo xích là đền vàng ở bang
Punjap.