Page 86 - Huế Trong Tôi
P. 86

Năm  1882,  trước  khi  quân  Pháp  đánh  chiếm  Bắc  Kỳ
          lần thứ hai,  ông đã dâng sớ lên triều đình xin đánh giặc.
          Nhung cũn^ phải đến khi được cử ra giữ chức Khâm sai
          phó  kinh  lược  sứ  Bắc  Kỳ,  trực  tiếp  cầm  quân  ra  Bắc  đi
          kiểm  tra,  đôn  đốc  quân binh,  phối  hợp  với  quan  lại  các
          địa phưcmg tổ chức việc phòng thủ  đánh giặc Pháp,  Bùi

          Văn DỊ mới thực sự có điều kiện bộc lộ hết tình cảm yêu
          nước nồng nàn của mình. Nhiều bài thơ trong tập Du Hiên
          thi  thảo làm trong thời gian ông cầm  quân ngoài Bắc cho
          chúng  ta  hình  ảnh  một  nhà  nho  yêu  nước,  một  vị  quan
          văn không quen công việc binh đao, nhưng đến khi nước
          nhà  có  việc  và  có  lệnh  vua  thì  vẫn  hăng  hái  xông  pha,
          dũng cảm dấn mình vào nơi  sóng gió,  đầu tên mũi  đạn.
          Lần theo bước chân ông trong thời gian này trên địa bàn
          Bắc Kỳ thì thây rõ điều đó, khi ở Tây Sơn, lúc ở Hà Nội -
          Ninh Bình,  lúc lại  ở Hải Dương -  Hưng Yên.  Để rồi  đến
          khi quân Pháp kéo xuống đánh chiếm Nam Định, số còn
          lại ở Hà Nội không còn bao nhiêu, Bùi Văn Dị đã kịp thời
          phối  hợp  với  Tổng  đốc  Bắc Ninh  là Trương Quang Đản

          điều  quân  tới  áp  sát  bờ  sông  Hổng  quãng  Gia  Lâm  -
          Đông  Ngàn,  rồi  nổ  siíng  vào  trại  Đồn  Thủy  của  Pháp
          phía bên kia sông.  Để giành thế chủ động, quân Pháp đã
          liều  lĩnh  vượt  sông  Hổng  sang  Gia  Lâm,  nhưng bị  cánh
          quân của  Bùi Văn Dị, Trương Quang Đản phục kích sẵn
          đánh trả  quyết liệt ngay khi  chúng mới  đặt chân lên bờ,
          buộc  chúng  phải  rút  lui  về  phố  Dốc  Gạch  cố  thủ  qua
          đêm.  Đến  sáng  hôm  sau  chúng  lại  liều  chết  phá  thế bị
          bao  vây  uy  hiếp,  nhưng  quân  ta  bám  chắc  trận  địa  bắn


          84
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91