Page 91 - Huế Trong Tôi
P. 91

rằng nền văn hóa đó vẫn còn, chưa mất hẳn (Tư văn do vị
         táng). Ông đã mâ't tại Quốc sử quán Huế. Theo tài liệu do
         dòng họ cung câ'p thì ông mâ't ngay bên bàn làm việc, vào

         ngày mồng 4 tháng 8 năm Ất Mùi (ngày 22-9-1895), lúc đó
         ông 63 tuổi.
             120 năm đã trôi qua (1895 - 2015), kể từ ngày Bùi Văn
         Dị  (Bùi  Ân  Niên)  trút  hơi  thở  cuô'i  cùng  tại  Kinh  thàrửì
         Huế.  Ngày  nay,  với  khoảng lùi thời  gian cần  thiết,  lại  có
         thêm những tư liệu mới bổ sung, chúng ta có điều kiện để
         đi tới một đánh giá đúng đắn về ông.

             Trong  hoàn  cảnh  Việt  Nam  đầy  biến  động  vào  nửa
         cuối thế kỷ XIX, Bùi Văn Dị đã có mặt trên vũ đài chứih trị
         vói  tư  cách  là  một  văn  thân,  sĩ  phu  có  lòng  yêu  nước,
         thương dân, khi ra làm quan thì có hoài bão lớn mang hết
         năng  lực  ra  phò  vua  giúp  nước,  đến  khi  đất  nước  lâm

         nguy, bị ngoại bang uy hiếp thì theo lệnh vua bôn ba trên
         con đường cứu nước,  lúc cầm đầu  sứ bộ ngoại  giao sang
         nhà  Thanh,  có  thời  gian  lại  cầm  quân  ra  Bắc  đánh  giặc
         Pháp. Điều đáng tiếc đối với ông là đã bỏ qua cơ hội hòa
         nhập  với  phong  trào nhân  dân yêu  nước,  được  bộc phát
         trong  phong  trào  Cần  Vương  (1885  -  1896),  việc  chống
         Pháp của ông vẫn có tứứí đơn độc, lẻ loi.

             Trải  qua  nhiều  chức  lớn,  được  nhiều  đời  vua  trọng
         dụng,  nhưng  cuối  cùng  trước  cảnh  nước  mất  nhà  tan,
         trong  hoàn  cảnh  làm  quan  cho  một  triều  đình  bù  nhìn
         ngày  càng  đi  sâu  vào  con  đường  khuất  phục,  đầu  hàng
          Pháp,  ông  đã  dồn  tâm  lực  vào  công  tác  giáo  dục  -  văn



                                                                  89
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96