Page 213 - Huế Trong Tôi
P. 213

Thiên ngoại thái vân sinh ngọc vũ},
                       Ba trung chỉ trụ chướng cuồng lưu.

                       Do lai bảo chướng quan thần xỉ,
                       Hà xứ quang huy vọng Đẩu Ngưu?^
                       Khuynh bỉ tráng hoài ngâm khúc lý,
                       Nam giao bàn thái tự nhiên thu.

                Dịch nghĩa:


                    THƠ GỬI ÔNG NGUYỄN QUANG BÍCH

                Há  lẽ để cho bọn  rắn  rết,  lợn  trâu  làm  hỗn  loạn  đất  Thần
            Châu  hay sao?  Từ đời  Lý,  đời  Trần,  tinh  thần  anh  dũng  của
            nhân dân  ta,  mim lược của tướng sĩ ta đã vang lừng khắp cõi.
            Nay những đám mây ngũ sắc đã dựng lên một cõi ngọc ở ngoài
            trời  thì  nhưng cây cột  trụ  sẽ phải chặn  đứng dòng nước xoáy

            giữa muôn ngàn sóng dữ.  Việc chắn giữ này đôí với đê'đô quan
            hệ như môi với răng.  Sẽ trông ngóng ánh sao Ngim sao Đẩu ở
            chỗ  nào  đây?  Hãy  tạm  gửi  gắm  lòng  khẳng  khái  của  ta  vào
            những  vần  thơ.  Nước  Nam  ta  từ  nghìn  xưa  vẫn  vững  vàng
            như bàn thạch, như núi Thái Sơn.




                1.  Câu  này  ý  nói  nhà  vua  đã  rời  kinh  đô  ra  ngoài  để kêu  gọi
            Cần Vưong chống Pháp.
                2.  Câu này ý nói: Tim đâu  ra người  giúp sức hoặc khí giới  để
            đánh giặc?  Nhắc  lại  điển Trương  Hoa đời  Tấn ban đêm  trông  lên
            vùng sao Ngưu,  sao Đẩu  thây có sắc lạ, cho đó là tinh khí của bảo
            kiếm xông lên. Quả nhiên, về sau đào được một cái hòm đựng hai
            thanh kiếm Long Truyền và Thái A rất quý.


            212
   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218