Page 17 - Giao Thông Kỳ Diệu
P. 17

Năm 1905, một chủ ngần hàng nổi tiếng của nước Anh là I.Lange lại một lần
     nữa nêu ra để nghị đào đường ngầm xuyên eo biển Anh.  Khi ấy cũng có  người
     đồng tình, nhưng cũng không ít người phản đối với để xuất này. Sau khi cuộc đại
     chiến thế giới lần thứ nhất bùng nổ, phương án tốt đẹp này cũng đành mắc cạn.
     Đến năm  1908, trong Nội các nước Anh lại có người nêu ra để nghị đào đường
     ngầm vượt biển nhưng bị thủ tướng Anh đương đại là Chuchill phản đối. ông này
     cho rằng đào đường ngẩm là công việc mệt dần, tốn tiền, có thể bị nước tràn vào

     tắc nghẽn bất kì lúc nào, chỉ thấy hại mà không thấy lợi đầu cả. Cứ như thế kéo
     dài mãi tới năm  1973, hai nước Anh, Pháp lại một lần  nữa đàm phán và đi đến
     thoả thuận về việc hợp tác với  nhau xây dựng đường ngẩm.  Ngay sau  đó,  trên
     phần  lãnh  thổ  của  nước  mình,  cả  hai  nước  Anh,  Pháp  đểu  khởi  công  hai  đẩu
     đường ngẩm.  15 tháng sau, bên phía nước Pháp đào  được 550m,  đầu bên nước
     Anh mới đào được 365m. Sau đó do tài chính nước Anh kiệt quệ, cho nên một lẩn
     nữa bỏ dở công trình. Nước Anh lại vẫn là eo biển Anh, đại lục chầu Âu lại vẫn là

     đại lục châu Âu, giữa hai bờ vẫn là eo biển Anh cồn cào sóng dữ.






                                t«a#»
                                  '
                               m* rmm  ệ*








                                                  1







                            Kế hoạch xây dựng đường ngâm bị bỏ ngỏ

         Kế hoạch đào thông hai bờ eo biển Anh trong vòng hai trăm năm tới, tuy vẫn
     được đưa ra nhiều lần nhưng lại bởi các lý do này nọ  mà bị gác lại. Tuy nhiên,
     khắc phục những chướng ngại về mặt địa lý và phát triển giao thông vận tải là nhu
     cầu phát triển của xã hội loài người, vì càng những khu vực phát đạt, thì nhu cầu


      18
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22