Page 228 - Đừng Cố Gắng Bán Hãy Giúp Khách Hàng Mua
P. 228
ĐVNG có g ắn g b á n , h ă y g ỉư p k h á c h h à n g m u a
tút lại cho tươm tất... nhểưn nhi vỀd ngụm cà phê là vừa
xong... Đặt ly xuống bàn, ngám nghía một chút rồi xỏ đôi
giày láng bóng vào chân, bạn hất hèmi hỏi:
“Bao nhiêu?”
“Dạ, hai chục nghìn. ”
“Sao dát thế, giá tăng găp dôi hả?”
“Dạ đàu có, đánh gửiy vẫn chi mười nghìn thôi, nhưng em
thay cho anh hai miếng lót giày mới thêm mười nghìn nữa dăy ạ”.
Buổi trua chạy ra tiệm gà rán KFC, bạn sẽ gặp một em
gái đúng ở quầy rất dẻ thương. Em này là sinh viên năm thư
ba trường Bách Khoa, mới vào làm part-time vài tháng nhưng
đả là một “cao thủ” về bán chéo.' “Dạ, của anh là phần Combo
số 2... anh có muốn upsize nưôc uống không ạ? Chi thêm 2
nghìn nữa anh dùng size lốn cho dã khát nhé... Vùng ạ! À,
em order thêm cho anhphòn kem tráng miệng nhé? Trời nóng
thế này ăn kem răt tuyệt!... ”
Chua hết. Tối trên đường về, bạn tạt vào tiệm cát tóc
máy lạnh ven đường, dụ định chỉ làm vài dường tông dơ cho
tươm tất tí. Nhung sau khi cát tóc thì bạn được một em cũng
dẻ thương không kém ân cần cạo mặt rồi lấy ráy tai cho - và
đến dây bạn mđi gặp đúng “bậc thầy” về bán chéo:
“Mặt anh có vùi cái mụn cám, nếu anh khống vội gì gấp
dể em lột mụn cho anh luôn nhé?”. Vừa nói hai bàn tay em
thoa qua thoa lại hai bên má, dtìng ngón tay chỏ này chỗ kia
234