Page 212 - Dinh Dưỡng Cận Đại
P. 212
Cổ phổ biến trong thực phẩm, nguồn gốc động vật và thực vật. Là yếu tô" phát
triển cho cả động vật và vi sinh vật. Được tách, chiết xuất từ cơ tim (1850) và gan
(1941). Có vị ngọt, tỉ trọng (d=1.752), nhiệt độ chảy (225-227‘’C).
Tan trong nước ở 25“C (14g/100ml), nhiệt độ 60°c (28g/100ml). Tan ít trong cồn,
không tan trong ête và các dung môi hữu cơ khác.
Sử dụng; Inositol được sử dụng trong phòng và điều trị, tác động như vitamin
nhóm B (vitamin B complex) tạo thuận lợi trong sử dụng chất béo tại gan và tăng
cường vận chuyến các acid béo từ gan tới các mô (1). Inositol phosphat còn đưỢc
xem là thành phần tác động tới hệ thông thông tin nội bào thứ cấp (intracellular
second messenger) điều hoà chức phận của tế bào trong hoạt hoá protein kinase c
và dự trữ calci trong nội bào (2 ).
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1 . Merck Index (Bách khoa toàn thư các chất sinh học thuổc và hoá học) Hoa Kỳ
1996 tr.854.
2. Modern Nutrition, Health and Disease. Williams & Wilkins 1998 p. 81-84-85-145-
149-590.
6. Acid glutamic và mi chính
* Acid glutamic còn được gọi là L-glutamic acid, Glu E. Glutaminic acid: (S)-2-
aminopentan-edioic acid; alpha-aminoglutaric acid; l-aminopropan-1.3-dicarboxylic
acid; alpha-aminoglutaric acid, l-aminopropan-1.3-dicarboxylic acid; glutacid;
glutaminol, glutation. Có công thức C5H9NO4, trọng lượng phân tử 147.13; c
40.82%; H 6.17%; N 9.52%; 0 43.509^
o o
H2N OH
NH2
Công thức acid glutamic
Acid glutamic là acid amin không cần thiết thuộc nhóm acid amin acid và amid
(acidic amino acids and amides) có thể tổng hỢp được trong cơ thể, cần cho sự phát
triển và trưởng thành, được xem là acid amin kích động (EDD. Excitatory Amino
Acid) do có tác động tới hệ thống dẫn truyền thần kinh (neurotransmission). Được
chiết tách từ gluten của bột mỳ năm 1866 và thực nghiệm chứng minh tác động tới
hệ thông dẫn truyền thần kinh (năm 1960 DR. Curtis và cs J. Physiol 150.656)
kích thích khả năng tăng trí nhớ trong học tập (năm 1993 Entee WJ và cs
Psychopharmacology 111(391-401)) và điều trị bệnh Parkinson (1995).
204