Page 195 - Các Chuyên Đề Về Nguy Cư Sức Khỏe
P. 195

dân  tộc  miền  núi  luôn  là  trung  tâm  của  mọi  hoạt  động  đời  sống  thường  ngày


                                             trong gia đình. Với đức tính cần cù, chịu thương chịu khó, quên mình, dành hết



                                             yêu  thương  chăm  sóc  chồng  con.  Mặc  dù  cuộc  sông  vẫn  còn  nhiều  khó  khăn


                                             thiếu  thôn,  nhưng  phụ  nữ  vẫn  dành  sự  ưu  tiên  và  nhường  nhịn  ăn  uống  cho



                                             chồng con, không tự quan tâm bản thân, đánh mất sự bình đẳng trong ăn uống.




                                                             Ngày nay, trình độ học vấn chung của phụ nữ miền núi, đã được nâng lên.



                                             Tuy nhiên, với đồng bào dân tộc thiểu sô' ở vùng sâu, vùng xa thì chưa cải thiện



                                             được nhiều.  Các em gái tuổi  12,  13 bỏ học hoặc không đi học vẫn còn xảy ra. Các


                                             bà  mẹ trẻ chủ yếu học xong tiểu học, hơn nữa,  dù có được học,  nhưng mói dừng


                                             lại ở tiểu học yếu kém, thậm chí mới chỉ biết đọc biết viết,  do vậy chỉ sau vài năm



                                             vì không dùng tới chữ, nên lại mù chữ trở lại.




                                                           Trong điều  kiện  kinh  tế miền  núi khó khăn,  hộ  gia đình nghèo còn chiếm



                                             tỷ lệ cao các  phương tiện thông tin đại chúng như báo chí,  loa đài,  truyền hình


                                             rất hạn  chế.  Phụ nữ ít có điều  kiện được đọc,  nghe,  nhìn về các thông tin khoa



                                             học sức khỏe khi mang thai. Mặt khác, nếu có thời gian họ lại chủ yếu dành cho



                                             phim ảnh giải trí, ít khi quan tâm tói học tập tìm hiểu khoa học thưòng thức.




                                                           Gốíc  rễ  của  các  nguyên  nhân  chủ  yếu,  dẫn  đến  thiếu  máu  là  thiếu  kiến


                                            thức  và  đói nghèo.  Thiếu kiến thức đã ảnh hưởng tỏi nhiều  mặt trong đời sống



                                             kinh tế, vàn hóa xã hội, tác động xấu tới thái độ và thực hành trong vệ sinh thai



                                            nghén... Tỷ lệ hiếu biết của phụ nữ ngươi dân tộc thiểu số về vệ sinh dinh dưỡng


                                            phòng chống thiếu  máu  ở  miền  núi,  vùng cao  là  30%.  Thực trạng này còn  khá


                                            phố biến ở đồng bào dân tộc thiểu sei, nhất là các vùng sâu vùng xa. Qua một sô'



                                            kết  quả  điều  tra  cho  thấy,  đời  sông  kinh  tế văn  hóa  của  dân  tộc  Dao  thuộc



                                            huyện  Đồng  Hỷ còn  thấp  kém,  tỷ lệ  hộ  đói  nghèo chiếm  27,5%,  người  dân  mù


                                            chữ  16,02%,  chỉ  có  47,5%  người  dân  có  nước  sạch  sử  dụng.  Còn  người  dân  tộc



                                            Thái  và  Mưòng ở các vùng cao của miền núi Lai  Châu và Hòa Bình có tỷ lệ  đói


                                            nghèo chiếm tới 49%, tỷ lệ mù chữ chiếm  15,1%» hộ có nguồn nước sạch sử dụng



                                            là  44,75%.  Đói nghèo dẫn tới tình trạng thiếu ăn,  thiếu nước  sạch,  môi trường


                                            sông bị ô nhiễm, thiếu sự chăm sóc của y tế trong phòng bệnh, chữa bệnh và các


                                            hoạt động chăm sóc sức khỏe, đặc biệt là đối vối PNCT.





                                                           Giun  móc là yếu tô" tăng cao nguy cơ thiếu máu dinh dưỡng ở nước ta,  sau


                                            yếu  tố dinh  dưỡng  và  tồn  tại  ỏ  các  địa  phương  trong  cả  nước.  Do  đó  phải  cải



                                            thiện  tình  trạng  môi  trường  đất,  nước.  Phát  động  phong  trào  3  công  trình  vệ


                                            sinh:  hố xí, giếng nước, nhà tắm và không dùng phân tươi làm phân bón.







                                            3.2. Sản xuất không ổn định, sô' lượng và chủng ỉoạỉ thực phẩm nghèo nàn




                                                           Vối  điều  kiện  địa  hình  đồi  núi,  phương  thức  sản  xuất và  nền  kinh  tế của



                                            đồng bào các  dân tộc  thiểu  số đã có nhiểu thay đổi.  Các  sản phẩm  nông nghiệp


                                            ngày nay tuy có năng xuất cao,  nhưng ít đa dạng, không phong phú chủng loại,



                                            thiên về sản phẩm hàng hóa.  Bởi vậy,  một sô"loài cây, con, rau, quả, củ... đã dần



                                            bị loại khỏi nền kinh tế tự cung tự cấp của bà con, đồng thời cũng ít có mặt trong


                                            thực đơn cơ cấu bữa ăn hành ngày, theo cách "mùa nào thức ấy" như trước đây.




                                                                                                                                                                                                                                                                 195
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200