Page 359 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 359
Từ bằng chứng đã nói ở trên rằng các thuốc kháng cholinergic ít
nhất cũng eó hiệu năng như các thuốc giãn phế quản khác ở bệnh
nhân có COPD ổn định, việc sử dụng các thuôc kháng cholinergic
trong các trường hợp tăng nặng cấp tính đã trỏ nên tương đối phổ
biến. Redbuck và các đồng nghiệp đã không phát hiện thấy
những khác biệt trong sự tăng FEV! hơn 90 phút đầu điều trị chỉ
bằng ipratropium khí dung, fenoterol khí dung hoặc sự kết hợp
cả hai thuọịp này â những bệnh nhân có sự tăng nặng cấp tính
COPD. Tương tự như vậy Karpol và các đồng nghiệp cũng không
phát hiện sự khác biệt ỏ những bệnh nhân này trong phản ứng
cấp với ipratropium 54 ịig hoặc metaproternol 1,95 mg đểu bằng
khí dung qua bình xịt MDI.
Backman và Hellstrom đã nghiên cứu các phản ứng của 40
bệnh nhân tương tự trong tuần đầu sau khi nhập viện. Các
dung dịch khí dung qua máy là fenoterol 0,5 mg hoặc
ipratropium 0,2 mg 3 lần/ ngày trong vòng 7 ngày đầu. FEVj
tăng lên mạnh hơn trong già đầu sau khi sử dụng ipratropium
so với sau khi sử dụng fenoterol, sự khác biệt trong giò đầu này
diễn ra ố ngày đầu tiên cũng như ỏ ngày thứ 7. Tuy nhiên, sự
thông khí sau 7 ngày điều trị giữa hai nhóm đối tượng này lại
như nhau. Rõ ràng là bệnh nhân đã phản ứng với hai nhóm
thuốc giãn phế quản này theo kiểu như nhau và có thể sử dụng
một trong hai nhóm thuốc này hoặc sử dụng kết hợp cả hai để
điều trị ban đầu đốỉ với những trường hợp tăng nặng COPD.
1. Sự hiệu quả trong bệnh hen so với COPD
Thưòng khó phân biệt bệnh hen với các bệnh bít tắc mạn
tính đường hô hấp. Thực tế, từ quan điểm điều trị sự phân biệt
này có phần mang tính lý thuyết bởi vì những bệnh nhân có bít
tắc đường hô hấp dường như đều phải sử dụng các thuốc giãn
phế quản bất luận nguyên nhân của bệnh. Dù sao đi nữa, rất
hữu ích khi biết loại thuốc điều trị nào có vẻ hiệu quả hơn nếu
chẩn đoán bệnh đã rõ ràng.
361