Page 167 - Các Đại Công Thần Trong Lich Sử Việt Nam
P. 167
168 Tủ sách 'Việt Nam - đắt nước, con người' .
Đào Duy Từ:
Vó ngựa sườn non đá chập chùng
Cầu hiền lặn lội biết bao công
Duy Từ bèn đọc tiếp:
Đem câu phò Hán ra dò ý
Lấy nghĩa tôn Lưu đ ể ướm lòng...
Nguyễn Hoàng nối thêm:
Lãnh thổ đoạn chia ba xứ sở
Biên thày vạch sẵn một dòng sông
và Duy Từ kết:
Ví như chẳng có lời Nguyên Trực
Thì biết đâu mà đón Ngọa Long
Thế nhưng, kể từ khi có cuộc hội ngộ này, phải đến chục năm
sau, Đào Duy Từ mói trốn được vào Nam. Lúc đó, Nguyễn Hoàng
đã mất và ông phải đi ở chăn trâu cho nhà hào phú ở đất Tùng
Châu, để chờ thòi đem tài trí của mình cống hiến cho xã hội.
3. Bước ngoặt cuộc đời
Sau buổi đối đáp vói các nhà nho ở Tùng Châu, tiếng tăm
Đào Duy Từ - một kẻ chăn trâu kỳ lạ, tài giỏi hon người, lan
truyền khắp noi. Bấy giờ có vị Quận công, anh em kết nghĩa với
chúa Nguyễn, rất có thế lực, là Khám lý Trần Đức Hòa hay tin.
Ông này cho đón Đào Duy Từ đến nhà choi. Qua các buổi chuyện
trò, đàm đạo văn chương, Khám lý họ Trần đã nhận thấy Duy Từ
có học vấn uyên bác, lại tỏ ra chí lớn hon người, bèn đem lòng
yêu quý và gả người con gái là Trần Thị Chính cho Từ làm vợ.
Khi đã có chốn nương thân vững chắc Đào Duy Từ mới
dần dà lộ rõ chí hướng phò vua giúp nước đã nung nấu suốt
mấy chục năm cho bố vợ biết, ông đưa tác phẩm "Ngọa Long
cương vãn" của mình cho Trần Đức Hoà xem. Nội dung bài
chính là nỗi lòng của Duy Từ, tự ví mình như Gia Cát Lượng