Page 166 - Các Đại Công Thần Trong Lich Sử Việt Nam
P. 166

Các đại cồng thần trong lịch sử Việt Nam 167

        cho tri huyện Ngọc Son trừng trị những kẻ liên đới.
            Luật  lệ  thời  đó  quy định  xử phạt  rất  nặng  những ai  dám
        phạm vào quy chế thi cử.  sắc chỉ  vua Lê về các kỳ thi  Hưong
        đã ghi:  "Nếu  người nào  mà bị nghi gian  thì bắt giữ đích  thân
        đem việc tâu lên đê trên xét". Vì thế, ngay sau đó, Đào Duy Từ
        đã bị giam giữ, xét hỏi.
           ở quê bà  Vũ  Thị  Kim  Chỉ cũng không tránh khỏi sự truy
        xét.  Bà  vừa  lo  cho  tinh  mạng  của  con,  vừa  oán  giận  sự khắc
        nghiệt, bất công của triều đình, nên đă phẫn uất đi đến tự tử.
           Duy Từ biết tin  mẹ mất,  nhưng không được về chịu tang,
        thưong cảm quá thành bệnh ngày càng nguy kịch.

           Chính trong thời gian Đào Duy Từ gặp cảnh ngộ éo le này,
       thì  chúa  Nguyễn  Hoàng  (1558-1613),  cát  cứ  ở  Đàng  Trong,
       đang  làm  chuyến  du  hành  ra  Bắc  với  mục  đích  chúc  mừng
       chúa Trịnh diệt được  họ Mạc, luôn  thể dò la tình  hình của xứ
        Đàng  Ngoài  và  thăm  viếng  phần  mộ  của  cha  ông  xây  cất  ở
       vùng Tống Son (nay là huyện Hà Trung), Thanh Hóa.
           Nguyễn Hoàng có đến thăm Thái phó Nguyễn Hữu Liêu nên
       tinh cờ nghe đuợc chuyện ông này kể về tài năng và số phận hẩm
        hiu  của  ngưòi  học  trò  nghèo  Dào  Duy  Từ.  Chúa  Nguyễn  đang
        nuôi  ý  đồ  xây  dựng  cơ nghiệp  riêng  ớ Đàng  Trong  nên  muốn
        "chiêu hiền đãi sĩ" lôi kéo ngưòi tài xứ Bắc về mình. Vì thế, khi
        biết chuyện Duy Từ, chúa đem lòng ái mộ, cảm mến, ngầm giúp
       Từ tiền bạc để sinh sống, chạy chữa thuốc men.
           Giai  thoại dân gian  kể  rằng,  trước lúc trở về Đàng Trong,
        Nguyễn  Hoàng đã đến  thăm Đào Duy Từ. Chúa chợt thấy trên
       vách  buồng  Duy Từ đang ở có  treo  bức  tranh  cầu  hiền  vẽ  ba
        anh em Lưu Bị thời Tam Quốc bên Tàu lặn lội tìm đến đất Long
        Trung để vời đón Gia Cát Lượng là một bậc hiền tài.
           Nguyễn  Hoàng  bèn  chỉ  lên  bức  tranh,  tức  cảnh  đọc  mấy
        câu thơ để tỏ  lòng cầu hiền của chúa và cũng để dò xét tâm ý
   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171