Page 116 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 116

một  góc  tâm  hồn  là  tình  cảm  thiêng  liêng,  thấm  đẫm  trong trái  tim  người  lính
     trẻ.  Phải  chăng,  giữa  “mộng”  và  “mơ”  cùng hòa  nhập  trong  tâm  hồn  người  lính
     là  sự  kết  hợp,  đan  xen  giữa  tình  chung  và  tình  riêng,  tạo  thành  một  tình  yêu
     quê  hương  đất  nước  làm  nên  sức mạnh  trong chiến  đấu  là  lẻ  sông đẹp  của  người
     lính Tây Tiến thời kháng chiến.
        3.  Phân tích bôn câu cuôTi:
                          “Rải rác  biên cương mồ viễn xứ,
                          Chiến  trường đi chẳng tiếc đời xanh
                          Ao  bào thay chiếu anh  về đất,
                          Sông Mã gầm  lên  khúc độc hành.”
                                                        (trích “Tây Tiếii’ -  Quang  Dũng)
        Quang Dũng tiếp  tục khắc họa hình ảnh người lính nơi chiến trường thật đẹp,
     giữa cái  “bi” hòa  chung với  cái  “tráng”,  qua thi  ảnh:  “Rải  rác  biên  cương mồ  viễn
     xứ”,  vẫn  nhịp  thơ  2/2/3  trầm  hùng,  sâu  lắng  cùng  với  cụm  từ Hán  Việt  cổ  “mồ
     viễn  xứ"’  thể  hiện  hình  ảnh  những  đồng  đội,  chiến  hữu,  họ  đã  nằm  xuông  bên
     chân  đèo,  góc  núi,  chơ vơ  nơi  xứ  lạ  quê  người,  khơi  gợi  người  đọc  một  cảm  xúc,
     niềm  khâm  phục  trước  sự hi  sinh  của  người  lính.  Đẹp  thay,  dù  người  lính  đang
     đôi  diện  trước  cái  chết,  nhìn  thấy  đồng  đội  đã  hi  sinh,  tâm  hồn  người  lính  lúc
     ấy,  họ  cũng bùi  ngùi,  thương tiếc,  nhưng họ  không hề  khuất  phục,  bi  lụy,  buông
     xuôi  mà  tâm  hồn  người  lính  vẫn  toát  lên  lòng  sục  sôi  căm  hờn,  họ  đã  biến  đau
     thương thành hành  động dũng cảm quên mình với lời thơ:  “Chiến trường đi chẳng
     tiếc đời xanh”.  Lời thơ khẳng định  dứt khoát,  giọng thơ rắn rỏi  hùng hồn có khác
     gì  như  một  lời  thề:  “Thà  quyết  tử để tổ quốc  quyết  sinh”  là  thể  hiện  ý  chí  kiên
     quyết  trong tâm  hồn  người  lính vì  Tổ  quốc,  họ  sẵn  sàng quên  mình.  Với  họ,  bước
     ra  chiến  trường,  đối  diện  với  quân  thù  là  phải  chiến  đấu,  chấp  nhận  hi  sinh  để
     làm  nên  chiến  thắng  dù  cho  quãng  đời  xanh  là  quãng  đời  tươi  đẹp  nhất  của  tuổi
     trẻ,  là  ước  mơ,  tình  yêu,  hạnh  phúc  nhưng họ  không tiếc,  vì  họ  nghĩ  rằng,  quãng
     đời  xanh  là  quãng  đời  hữu  hạn,  nhỏ bé  giữa  lòng  đất nước  mà quãng đời  dân  tộc,
     quê  hương,  Tổ  quốc,  mới  là  quãng  đời  rộng lớn,  cao  đẹp  cho  sự tồn  vong  của  đất
     nước thì  họ phải biết hi  sinh, hi  sinh tình riêng để bảo vệ tình chung, là thước đo
     lòng  yêu  nước,  là  bổn  phận  làm  trai,  trách  nhiệm  công  dân  của  mỗi  con  người
     đang sống giữa lòng đất nước vì “Đất Nước là máu xương của mình”.
        Mở rộng:  Để hiểu  rõ thêm nét  đẹp trong tâm  hồn  người  lính và thấy được chí
     can  trường  của  người  chiến  binh  qua  tiếng  gọi:  “Chiến  trường  đi  chẳng  tiếc  đời
     xanh”.  Lời  thơ  có  khác  gì  như một  lời  thề  đối  với  non  sông tổ  quốc  khi  đất  nước
     cần,  tuổi  trẻ  phải  biết  dấn  thân,  nhập  cuộc,  ra đi  cứu nước vì  họ hiểu rằng:  “hạnh
     phúc không chỉ đựng trong một tà áo đẹp” và hạnh phúc không chỉ:  “một mái  nhà
     yên  rủ  bóng xuống  tâm  hồn”  đó  là  thứ hạnh  phúc  trong  thời  bình,  mọi  người  có
     quyền  được hưởng hạnh  phúc riêng ấy.  Nhưng trong lúc chiến tranh, thì  phải biết
     đem  hạnh  phúc  riêng  hòa  nhập  vào  hạnh  phúc  chung,  phải  biết:  “Làm  sao  được

                                                                                 115
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121