Page 114 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 114

“Tây Tiến đoàn  binh  không mọc tóc
                          Quăn xanh  màu lá dữ oai hùm
                          Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
                          Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
                          Rải rác  biên  cương mồ viễn xứ,
                          Chiến  trường đi chẳng tiếc đời xanh
                          Ao  bào thay chiếu anh  về đất,
                          Sông Mã gầm  lên  khúc độc hành”
                                                         (trích “Tày Tiến"- Quang  Dũng)
     II.  PHẦN TRỌNG TÂM
        Vẻ đ ẹp  bi  trán g củ a người ch iến  bin h  Tây  Tiến.
        1.  Phân tích bôTn câu đầu:
                          “Tây  Tiến đoàn  binh không mọc tóc
                          Quân xanh  màu lá dữ oai hùm
                          Mắt  trừng gởi mộng qua biên giới
                          Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.”
                                                         (trích “Tây Tiến" -  Quang Dũng)
        Cuôl  năm  1948,  nhà  thơ  Quang  Dũng,  người  đại  đội  trưởng  của  đoàn  quân
     Tây  Tiến  đã  rời  xa  đơn  vị.  Tại  làng  Phù  Lưu  Chanh  thuộc  tỉnh  Hà  Đông,  bên
     dòng  sông  Đáy  hiền  hòa,  nhà  thơ  nhớ  về  đơn  vị,  nhớ  những  tháng  ngày  chiến
     đấu với  bao nhiêu gian khố  đã  đi  qua,  khơi gợi nhà thơ bật lên tiếng gọi:
                           “Tây Tiến  đoàn  binh  không mọc tóc”.
        Lời  thơ  toát  lên  hình  ảnh  sôhg  động,  hiện  thực  cùng  nhịp  thơ  2/2/3  rải  đều,
     giọng  thơ  trầm  hùng,  đưa  tâm  hồn  người  thi  sĩ  tìm  về  hoài  niệm,  về  đồng  đội,
     tình  chiến  hữu từng đồng cam cộng khổ, chia ngọt sẻ bùi.  Với cụm từ “đoàn  binh
     không mọc  tóc” gợi  cho người  đọc chút bâng khuâng suy nghĩ.  Lạ thật!  Hình  ảnh
     người  lính  Tây Tiến  là  những chàng trai  đất Hà Thành,  những thanh niên,  sinh
     viên,  học  sinh,  trí  thức vì  tiếng gọi  của Tổ quôh,  họ  ra  đi  cứu  nước với  niềm  kiêu
     hãnh  tự  hào  qua  hình  ảnh:  “đầu  không  ngoảnh  lại”,  thật  đẹp  thật  kiên  quyết
     trước giờ phút  ra đi.  Nhưng lúc  này,  hình  ảnh người  lính  lại  mang một diện mạo
     khác,  dáng  vẻ  khác.  Với  cụm  từ  gợi  hình  “đoàn  binh  không  mọc  tóc”,  tại  sao
     đoàn  binh  không  mọc  tóc?  họ  đã  cạo  trọc  hết  ư!  Đây  là  một  hình  ảnh  hơi  lạ,  kì
     dị  nhưng  đi  tìm  nguyên  nhân  đế  hiểu  rõ  về  diện  mạo  ấy,  dáng vẻ  ấy  của  những
     chàng  trai  đất  Hà  Thành,  đã  cho  chúng  ta  một  suy  nghĩ.  Khi  bước  vào  chiến
     trường,  trận  mạc,  người  lính  phải  tiếp  cận  với  rừng  thiêng  nước  độc,  núi  non
     hiểm  trở,  bệnh  tật  hoành  hành,  thuôc  men  lương thực  trong cuộc sông chiến  đấu
     đều  thiếu  trước  thực  tế khắc  nghiệt  của  chiến  trường,  làm  cho  tóc  họ  phải  rụng,
     đầu  họ  phải  hói  đi,  không  mọc  tóc  nổi.  Chứng  tỏ  người  lính  đang  chịu  đựng  sự


                                                                                 113
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119