Page 134 - Bí Mật Toán Học
P. 134

Như hình vẽ biểu thị, giả thiết c là điểm nằm giữa hai điểm A, B của
       đoạn thẳng AB, để thực hiện "hài hoà thống nhất" thì theo công thức trên
       biến ta có 1/x =x/l-x biến đổi ta được x2 + X -1=0, giải ra được

                V?-                      - ^ Ỉ 5 - \
                                    x l   =
                  2                        2
           Thì ra con số 0,618 thần bí  này  là nghiệm của phương  trình  x2+x-
       1=0. Thông thường chúng ta chỉ lấy giá trị gần đúng của nó, lại gọi là "tỷ
       lệ vàng". Trong ví dụ này, điểm c gọi là "điểm chia tỷ lệ vàng " của đoạn
       thẳng AB.
           Từ phát hiện về tỷ lệ vàng này, nó đã dần biến thành một quy luật
       được mỹ học công nhận.  Các nhà  kiến trúc  thường coi nó như tỉ lệ của
       chiều  dài  và  chiều  rộng  của  cửa  sổ;  ngưòi  dẫn  chương  trình  thường
       không đứng ở giữa sân khấu mà đứng ở điểm chia tỷ thức vàng của sân
       khấu khi dẫn chương trình, để khán giả có ấn tượng tốt đẹp.
           "Vàng" cách gọi đẹp này là do nhà khoa học kiêm hoạ sĩ nổi tiếng Ý
       Đơ-vanh-xi đưa  ra lần đầu, và cứ thế kéo đến ngày này.  "Vàng"  có tác
       dụng hết sức to lớn trong toán học, mỹ học, nghệ thuật, trong cuộc sống
       cũng luôn thấy hình bóng của nó.




                    Bạn có biết quá trình chứng minh


                          "định lí Féc-ma" không?



           Định lí Féc-ma là định lí nổi tiếng trong giói toán học, vậy nội dung
       của nó là gì?
           Nhà toán học nước Pháp  thế kỷ  17 Féc-ma cho rằng: khi n lớn hơn
       hoặc bằng 3, phưong trình xn+yn =zn không có nghiệm nguyên khác 0.
           "Khác 0" ở đây tức là bất kỳ nghiệm nào trong các nghiệm X, y, z đều
       không  thể  là  0.  Nếu  không,  giả  sử  X  =  0,  y  =  z,  như  vậy  là  lập  được
       phương trưủì. Định lí Pitago mà chúng ta đã học, x2+y2 = z2, khi  X,  y, z
       lần lượt là 3,4,5, rứiư vậy là lập được phương trinh, lúc này phương trình
       có nghiệm khác không. Vậy thì, khi n>2, phương trmh sẽ không  thể có
       nghiệm nguyên khác 0 phải không?



                                         134
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139