Page 92 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 92
Trong xã hội quân chủ trước đây, diện mạo thay
đổi tương đối chậm. Nó bị quy định bởi gia thế, tài
sản, chức vụ. Những cái này thường lá khá ổn định.
Rồi để củng cố diện mạo, xuất hiện khao vọng, ăn
mửng, tiệc tùng, nghi lễ, ngôi thứ, những điều ta
nhận thấy ở khắp nơi. Đồng thời, có những quy chế
về quần áo, xưng hô, cách đối xử, cách ăn nói thưa
gửi mà con người phải học tập từ bé mới khỏi lầm lẫn.
4. Chế độ thờ cúng tổ tiên đóng vai trò then
chốt trong việc xây dựng đặc điểm khu biệt văn hóa
Việt Nam là văn hóa nhân cách luận đối lập với
vãn hóa phương Tây là văn hóa cá nhân luận.
Cá nhân luận khác chủ nghĩa cá nhân, mặc dù
cả hai dịch từ chừ "individualism”của. Anh. Cá nhân
luận khẳng định cá nhân có giá trị ở tự nó, không
vay mượn ở đâu hết. Điều này đã được Thiên Chúa
giáo khẳng định về m ặt tôn giáo khi cho rằng tôi
có một linh hồn riêng không liên quan gì đến ai,
cũng không có quan hệ gì với thế giới vật chất,
không nhập vảo cái gì nữa và chỉ tồn tại trong cuộc
sống của tôi. Rồi sau khi chết nó trở về với Chúa,
lên thiên đường hay xuống địa ngục là do thái độ
của tôi trong cuộc đời này. Khi xét như vậy, Thiên
Chúa giáo là cá nhân luận triệt để. Vì vậy mục
đích của giáo dục là xây dựng những người có ý
thức về giá trị của cá nhân mình. Giá trị ấy thâu
tóm trong quan niệm vươn lên bằng chính tài năng,
thể lực, học vấn, sự ghép mình theo pháp luật, nhất
là khả năng chinh phục thế giới, giành lấy sự thán
phục của đồng loại bằng ý chí và địa vị của mình.
94