Page 89 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 89

thấy  mình  ở  trên  pháp  luật  và  thích  một  chế  độ
      giải  quyết  mọi  việc  theo  tôn  ti.  Quan  niệm  này kể
      ra, không có gì mới. Trong nước Trung Hoa cổ,  pháp
      luật không thi hành đối với quý  tộc má chỉ áp dụng
      với  dân  lao  động.  Tôn  ti  luận  mà  chúng  ta  thừa
      hưởng  của  Trung  Hoa  trong quá  khứ  có  thể  còn  có
      ảnh hưởng làm cho quá trình dân chủ hóa bị chậm lại.


           IV.  vẤn   đ Ề  d iệ n   m ạ o
           1.      Nếu  như  con  người  sinh  ra  đã  có  Tổ  quốc,
      gia  đình  thì  thân  phận  và  diện  mạo  lại  khác.  Hai
      cái  này  lả  những  thuộc  tính  xã  hội  cấp  cho  anh  ta
      và  phần  lớn  do  cố  gắng  của  chính  anh  ta  mới  có
      được.  Trong những xã hội cổ xưa,  con người có thân
      phận.  Anh  ta  là  chủ  nô,  nô  lệ  được  xếp  vào  một
      trong những đẳng cấp mình, nhưng phần lớn không
      có  ý  thức về  diện  mạo  mình.  Trong  một  xã  hội còn
       mang tính chất cổ xưa như ở người Êđê, người Giarai
      ở  Tây  Nguyên,  hình  phạt  nặng  nhất  đối  với  con
      người  để  trừng  trị  anh  ta  không  phải  là  cái  chết.
      Anh  ta  tin  rằng nếu  chết  đi  anh  ta  sẽ  đầu  thai  trở
       lại  ngay  trong  thị  tộc  mình.  Hình  phạt  nặng  nhất
       đối  với  anh  ta  là  bị  đuổi  ra  khỏi  cộng  đồng,  bởi  vì
       lúc  đó  anh  ta  m ất  thân  phận  anh  ta  được  hưởng
       trong cộng đồng của  mình.  Xã  hội  Trung  Quốc  xưa
       có  phân  chia  ra  quân  tử,  tiểu  nhân  cũng  là  phân
       chia theo thân phận không theo diện mạo. Con người
       có  ý  thức  về  diện  mạo  mình  nhất  lá  các  ẩn  sĩ,  các
       hòa  thượng.  Họ  tìm  thấy  giá  trị  cá  nhân  của  họ
      trong một sự đối lập với tập tục, vá chấp nhận những


                                                              91
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94