Page 227 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 227

lăng Vạn Niên,  một Iciến trúc chẳng ghê  gớm gì mà
   ta  còn vẫn thấy thì  một cuộc khởi nghĩa nổ ra.  Vua
   chúa Việt Nam không phải lá vua chúa Trung Quốc,
   quan lại Việt Nam  cũng thế.  Đời  sống của  quan lại
   không  có  gì  lá  xa  hoa,  ghê  gớm.
       Con  người  Việt  Nam  do  đó  là,  con  người  hai
   mặt.  Một  mặt,  anh  ta  lá  một  thần  dân  của  một
   nước  có  truyền  thống  độc lập,  chiến đấu khét tiếng
   đến  mức ta có  thể nói trong số các nưóc nhỏ,  không
   nước  nào  đã  chặn  đứng  được  mọi  tham  vọng  bành
   trướng của  những đế  chế  hùng mạnh  nhất thế  giới
   như Việt Nam. Nhưng m ặt khác, anh ta lại là người
   dân  công  xã.  Các  nho  sĩ  Việt  Nam  là  thế.  Và  Văn
   học  do  họ  tạo  ra  phản  ảnh  đúng  tính  nhập  nhằng
   này.  Trong  văn  học  chữ  Hán  của  anh  ta,  từ  đầu
   đến  cuối  là  văn  học  yêu  nước,  thống  nhất  triệt  để
   ở tinh thần hi sinh cho Tổ quốc.  Nhưng chỉ cần cầm
   bút  viết  văn  học  Nôm  là  anh  ta  theo  một  hệ  tư
   tưởng khác, hệ tư tưởng của công xã, biểu hiện bằng
   ca  dao,  hò  vè,  tục  ngữ,  truyện  Nôm,  hát  ví,  lễ  hội,
   khoán ước,  các cuộc họp ở đình...  Điều rất tiêu biểu
   cho  mọi  nhá  Nho  Việt  Nam  là  sự  vâng  theo  hệ  tư
   tưởng công xã, dù cho đó lá trạng nguyên như Nguyễn
   Bỉnh  Khiêm,  là  tam  nguyên  như Yên  Đỗ,  là  tiến  sĩ
   như  Nguyễn  Trãi.

       Nền  văn  hóa  làng  xã  mới  lá  nền  tảng của  tâm
   thức  Việt  Nam,  không  phải  Nho  giáo.  Người  Việt
   Nam  đã  tiếp  thu  ca  dao  qua  lời  ru  từ  khi  còn  bé,
   đã  hát  đồng  dao,  ngâm  vè,  nghe  các  chuyện  kể  về


                                                         229
   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232