Page 230 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 230
do khác nhau. Nấu chồng chết đi cô ta rất khó lòng
lẩy được chồng nữa. Người đần bà không có chút
độc lập nào vể kinh tế. Lao động của cô ta không
đem đến cho cô ta thu nhập nào hết. Con gái là
thuộc nguyên lý âm đê chỉ mọi cái gì m ang tính
đàn bà: yếu đuối, tối tăm và bị động. Con trai là
thuộc yếu tố dương để chỉ mọi cải gì mang tính đàn
ông: sáng chói, mạnh mẽ, hoạt động. Con gái phải
lệ thuộc vào con trai từ khi còn bé".
Tình hình này khác tình hình phụ nữ ở Việt
Nam. Trong luật Hồng Đức thời Lê Thánh Tông,
con trai và con gái đều có quyền thừa hưởng đất
đai của người đã chết. Nếu không có con trai để
thờ cha mẹ thì con gái thay. Người vợ hầu. không
có con cũng có quyền này. Người chồng bỏ nhà ra
đi năm tháng nếu không có con, một năm nếu có
con, thì người vợ có quyền lấy chồng khác.
Trong xã hội Việt Nam, đàn bà quản lý kinh
tế, đàn bà đi chợ mua bán, đàn ông đi mua bán là
bất đắc dĩ, còn ở Trung Quốc đàn ông đi chợ. Con
gái lấy chồng tự do về nhà cha mẹ mình: chàng rể
phải quan tâm tới cha mẹ và gia đình bên vợ. Tục
ngữ Việt Nam nói: "Lệnh ông không bằng cồng bà"
khẳng định vai trò đàn bầ trong gia đình. Nếu gia
đình Trung Quốc theo khuôn mẫu triều đình người
chồng là "tướng công", người vợ tự xưng là "thiếp",
thì gia đình Việt Nam không gọi nhau như thế. Có
tình trạng bình đẳng hơn. Một tục đã có ở Trung
Quốc từ thế kỷ thứ VII là tục bó chân phụ nữ để
232