Page 232 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 232
xưa, nước Việt Nam đã mang hình dáng một nước
như ta thấy hiện nay, khác xa các nước ĐNA cổ đại.
Nhưng như thế cũng chưa đủ. Một chính trị
sáng suốt là một chính trị "biết dừng", tránh những
tham vọng hôm nay có thể nhất thời có lợi, nhưng
dẫn tới cái họa to lớn trong tương lai. Các dị tộc
quanh Trung Quốc đều không biết dừng. Có giai
đoạn chính quyền Hán tộc xâm chiếm nô dịch nước
họ. Nhưng lại có những giai đoạn lợi dụng được sự
yếu đuối của chính quyền náy, họ giành lại được
độc lập, rồi do lòng tham thúc đẩy họ xâm chiếm
Trung Quốc, lảm nhục Trung Quốc, thậm chí cai
trị, chia cắt Trung Quốc. Họ không biết học Trung
Quốc chỉ để bảo vệ lấy mình mà thôi. Họ không
hiểu sức mạnh to lớn của văn hóa Trung Quốc. Kết
quả họ đều bị đồng hóa.
Chỉ riêng Việt Nam và Triều Tiên biết đi con
đường khác, độc lập, không học ở ai hết. Con đường
ấy la' "Cúi mình để giữ độc lập". Đối với Trung Quốc,
bao giờ Việt Nam cũng giữ địa vị đàn em không
phải ngang hàng, càng không phải là đàn anh. Bao
giờ Việt Nam cũng triều cống Trung Quốc, chịu sắc
phong của thiên tử, quốc hiệu là được thiên tử thông
qua. Việc triều cống là thường xuyên, luôn luôn khiêm
tốn đối với ông anh. Mình là nước nhỏ. Trung Quốc
đem quân sang đánh thì chống lại đến nơi, chu đáo.
Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh. Nước Việt Nam
là nước có nhiều các mẹ, các cô, các chị anh hùng
nhất. Nhưng giặc rời khỏi nhà thì không ai lịch sự
234