Page 149 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 149
ngoài chưa ai nhìn được, nói rỗ như vậy. Đó là câu
trong sách "Đại học”: "Cách vật, tri tri, thành ý,
chính tâm, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.
Không một nhà triết học chính trị nào của nước
ngoài nhìn thấy được, nói ra được một lý luận triển
khai tinh vi đến như vậy, đây chính là thứ bảo bối
đặc biệt vốn có trong tri thức triết học chính trị
của chúng ta, cần phải được bảo tồn" ("Tam dân
chủ nghĩa", Bài 5). (2)
Người thứ hai là Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh
trong suốt đời mình chưa hề có một câu sát mạt
Elhổng học, trái lại nói; "Đức Khổng tử vĩ đại". Trong
các bài viết của Hồ Chí Minh thường nhắc đến Khổng
tử và xem một số câu của Khổng tử là những nguyên
lý cách mạng Việt Nam phải áp dụng. Ngay từ năm
1923, sau khi đã là một người cộng sản, Nguyễn Ái
Quốc vẫn xét Khổng tử ngang hàng với Mác. Hồ
Chí Minh không có thái độ chỉ chấp nhận một học
thuyết rồi m ạt sát các học thuyết khác, trái lại Hồ
Chí Minh nhằm vào mục đích "làm lợi cho xã hội"
và chấp nhận những kiến giải có thể làm lợi cho
xã hội, vượt lên khỏi những nguyên lý xuất phát:
"Khổng tử, Giê-xu, Mác, Tôn Dật Tiên, các vị
ấy không có chỗ giống nhau sao? Các vị ấy đều
muốn làm lợi cho xã hội. Neu họ cỏn sống và ở gân
nhau, tôi tin rằng các vị ấy sẽ sống với nhau thoải
mái như những người bạn tôt. Tôi đã gắng làm người
học trò của các vị ấy. Tôi chính là tôi ngày trước:
m ột người yêu nước”.
151