Page 122 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 122

của mình để  thay đổi  và những chỗ mạnh của mình
     để gìn giữ.  Lấy  chỗ  mạnh  của  mình  để  tiếp  thu  chỗ
     mạnh  người  ta.  Con  đường  ngàn  dặm  bắt  đầu  từ
     bước  đầu  tiên,  như  Lão  Tử  nói.  Bước  đầu  tiên  là
     xuất phát tủ chính mình,  chứ không phải xuất phát
     tử  người  ta.  Người  ta  khống  phải  là  mình  làm  sao
     hiểu  nhu  cầu  của  mình,  tâm  thức  của  mình?
         9.      Không có  văn hóa  cố  định,  văn  hóa  nào cũng
     thay  đổi.
         9.1.  Cái  gọi  là  đặc  điểm  của  thư  pháp,  họa  và
     thơ  Trung  Quốc  mà  tác  giả  nêu  lên  không  phải  có
     sẵn  trong  văn  hóa  Trung  Quốc  mà  là  hình  thành
     sau  nhiều  biến  đổi.  Quốc  họa  Trung  Hoa  chỉ  hình
     thành  vào  đời  Tống.  Bức  tranh  vẽ  ngựa  của  Hàn
     Cán,  và  những  bái  thơ  Đỗ  Phủ  tả  về  tranh  chim
     ưng,  tranh  ngựa của  Tào  Mạt,  rõ  ráng không thuộc
     loại  quốc  họa.  Đây  lả  tranh  từ Tống trở  đi.  Còn  lối
     công  bút  lại  xuất hiện  sau  nữa  vào  đời  Thanh.  Thơ
     kiểu  Đường  không  phải  có  từ  đầu.  Trong  thời  Tấn
     có Đào Uyên Minh (365 - 467) đã báo trước cái trống
     không  sẽ  bá  chủ  thơ  Đường  nhưng  là  một  trường
     hợp  cá  biệt.  Chúng  tôi  nghĩ  nguồn  gốc của  cái  "Vô"
     này  có  ảnh  hưởng  Lão  giáo,  nhưng  chủ  yếu  là  của
     Phật  giáo.
         9.2.  Cuộc  đi  thăm  những di  tích  văn  hóa  ở  Bắc
     Kinh  gợi cho tôi một ấn tượng khó quên về một nền
     văn  hóa  cực  kì  hoành  tráng  không  nước  nào  theo
     được.  Nhưng đằng sau  sự thán  phục,  một con người
     láng xã  như tôi  cảm  thấy nó  nói  lên  tình  trạng bất
     lực của trí thức Trung Hoa.  Đằng sau cái vĩ  đại  của


     124
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127