Page 121 - Bản Sắc Văn Hóa Việt Nam
P. 121
Văn hóa là để đáp ứng những nhu cầu của cuộc
sống. Sự biểu hiện nhu cầu thay đổi tùy theo từng
giai đoạn lịch sử cụ thể, không thể nào đưa ra một
công thức cứng nhắc được. Nhưng trong khi nhân
loại có những nhu cầu chung như có ăn, có mặc, có
nhà ở, có học hành, thuốc men, có sự quan tâm tới
người khác, thì lại có những nhu cầu riêng làm thành
bản sắc của tủng nền văn hóa. Những nhu cầu ấy
cũng tồn tại lâu dài, nếu ta vội vàng phá vỡ nó vì
một động cơ nào đó, có thể là có thiện chí, thì sẽ
gây đảo lộn to lớn. Đe đạt yêu cầu của ta, có thể
chọn cách khác hiệu lực hơn nhiều mả lại không
gây xáo trộn, có hại tới yêu cầu trước mắt.
8. Văn hóa Việt Nam là một văn hóa khiêm
tốn, mộc mạc, không có cái gì cực đoan. Nhưng không
phải vì thế mà văn hóa Việt Nam thiếu cá tính.
Trong đầu óc người Việt Nam không có tham vọng
vượt được thầy. Câu "Văn như Siêu Quát vô Tiền
Hán; Thi đáo Tùng, Tuy thất thịnh Đường" là của
một người Trung Quốc nói, người Việt Nam không
dám nói liều như thế. Trong học, trong thư pháp,
họa, thơ văn, người Việt không tìm cái kinh người,
cái phi thường má tìm cái bình dị, tìm cái gần gũi.
Trong tiếp xúc văn hóa xưa và nay, điều quan
trọng không phải là phải Hoa, phải Pháp, phải Nga
hay phải Mỹ. Điều quan trọng là tạo nên chính bản
sắc của mình, dễ gần, dễ hòa hợp, nhưng không
theo đuôi người ta. Điều này rất khó. Nó bắt đầu
bằng con đường hiểu mình, không tán dương cũng
không m ạt sát quá khứ. Nhận thức những chỗ yếu
123